Đêm xuống lạnh thấu xương, mọi người đều về hết cả. Trước khi về Mạc Khải Nghiên đỡ Hân Hân ngồi trên ghế, cô nhanh chóng rơi vào giấc ngủ.
Sau khi Kỷ Minh Hàn đưa Eli trở về, Dương Phong cũng về cô liền lên phòng. Mặc dù đã quay trở vào biệt thự nhưng cô không ngừng hắt hơi. Thấy cô hắt hơi nên Y Nhược mở hộp thuốc lấy một gói thuốc cảm đưa cho cô rồi nói:
"Chắc em bị cảm rồi."
Cô nhận lấy gói thuốc rồi nói:
"Cảm ơn chị."
Chị Âu gật đầu rồi đi lên phòng, nói vọng xuống:
"Em nhớ ngủ sớm một chút."
"Vâng."
Cô đi vào bếp, lấy ly nước hoà gói thuốc. Thuốc nhanh chóng tan ra, cô bưng ly nước đưa lên miệng, một hơi uống cạn. Cô mím môi suy nghĩ về Kỷ Minh Hàn, cô phải làm gì đây. Ngày kia cô phải về, mọi chuyện cần phải nói rõ. Nhưng nếu cô nói ra Eli chắc chắn rất khó xử, hắn lại càng khó xử. Chưa có ai giúp cô hay cho lời khuyên, bây giờ cô muốn trốn, đừng để bao giờ hắn tìm ra. Cô đi lên phòng, đẩy cửa phòng Hạ Dĩnh. Ánh đèn ngủ rọi sáng, cô tiến vào, ngồi xuống bên cạnh Hạ Dĩnh. Rèm cửa sổ phòng vẫn chưa thả xuống, cô đứng dậy đứng trước cửa sổ.
Hạ Dĩnh nghe tiếng động liền mở mắt, nhìn thấy Bảo Bảo đứng ở cửa sổ sợ chết khiếp. Bảo Bảo đứng nhìn xuống dưới, ánh đèn soi xuống mặt đường lấp lánh như làm dày hơn nỗi thống khổ. Con đường vắng lặng, gió lạnh xuýt xoa thổi. Hạ Dĩnh vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-mot-buoc-lac-nhau-mot-doi/3069887/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.