Lúc này cô mới thở hắt ra nhẹ nhõm. Hắn lấy khăn mùi xoa trong túi áo lau mồ hôi trên trán cô, cưng chiều hỏi:
“Vết mực không làm sạch được à?”
Cô gật đầu. Kỷ Minh Hàn đứng dậy, đút tay vào túi quần nói:
“Vậy cũng tốt, sau này chúng ta đừng làm sạch nó. Vết mực của em là do anh vẽ, vết mực của anh là do em vẽ, xem như là vết mực chứng giám tình yêu, không phải rất hay sao?”
Bảo Bảo như không tin vào tai mình, hắn đang nói đùa hay sao?
Tiếng gõ cửa bên ngoài mang lên, chắc là của nhân viên cửa hàng pizza, họ tới giao bánh. Hắn ằng hắng giọng định đi mở cửa thì cô đã ngăn lại, tự mình đi ra ngoài. Chuyện tiếp theo chắc ta đã đoán được. Anh nhân viên vừa nhận tiền vừa cười, dù thế nào cô cũng cuối gằm mặt. Thà cô lộ diện với dung nhan như vậy còn tốt hơn ngôi sao Kỷ Minh Hàn bị mất hình tượng bởi “ông mặt trời” trên trán, chắc chắn sẽ làm trò cười cho người ta.
Kỷ Minh Hàn ngồi trên ghế đọc lại bản hợp đồng. Bảo Bảo mang hộp pizza vào. Cô đặt hộp bánh lên ghế rồi len lén đi vào nhà vệ sinh lấy điện thoại lên mạng tìm thử xem có cách nào làm sạch vết mực kia được không. Nhiều người trực tuyến chỉ cho cô chỉ cần dùng hồ dán sau đó đem bôi lên vết mực, xoa xoa vết mực sẽ ra hết.
Cô tắt điện thoại, đi ra khỏi phòng vệ sinh. Cô nhìn Kỷ Minh Hàn ngồi trên ghế xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-mot-buoc-lac-nhau-mot-doi/3069817/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.