Ánh nến đem toàn bộ nội thất chiếu sáng, Giang Ngọc giận dữ kéo Giang Trí Viễn đến trước mặt mình, khó có thể tin mà nắm cổ áo đã cực kỳ mất trật tự của Giang Trí Viễn, cắn môi cuồng nộ nói: "Nàng, nàng thế nào lại ở chỗ này? Các nàng? Trí Viễn có lời gì muốn nói với trẫm không?"
Giang Ngọc cuồng nộ khiến Giang Trí Viễn xấu hổ vô cùng, hai mắt nhắm chặt quấn quýt muôn phần, nàng thật không ngờ sẽ có cục diện hiện tại, tất cả mọi chuyện bị Giang Ngọc thu hết vào đáy mắt, nàng còn có cái gì để giải thích. Bản thân nàng xấu xa đáng ghê tởm như vậy, làm sao có thể cầu được Giang Ngọc tha thứ, một giọt nước mắt không khỏi tràn mi, Giang Trí Viễn lắc đầu nói: "Tội thần không có gì để nói, tất cả đều là, là lỗi của một mình Trí Viễn, nguyện ý nghe bệ hạ xử lý."
Ba...
Một cái tát tai trọng trọng đánh vào má Giang Trí Viễn, Giang Trí Viễn bị chưởng lực của Giang Ngọc đánh ra xa mấy thước, Giang Ngọc một chưởng đánh vô cùng nặng, gò má của Giang Trí Viễn trong nháy mắt đã sưng cao.
Giang Ngọc thật không ngờ Giang Trí Viễn sẽ thản nhiên thừa nhận như vậy, ánh mắt nàng rực lửa, phẫn nộ đến cực điểm, tiến lên nện một quyền vào bụng Giang Trí Viễn, đánh Giang Trí Viễn ngã sấp xuống đất cuộn mình dưới chiếc giường lớn nơi Vệ Nguyệt Nhi đang cuộn mình run rẩy. Một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng Giang Trí Viễn, Giang Trí Viễn nằm trên mặt đất nhắm mắt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-loan-hong-tran/937755/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.