Giang Ngọc thấy Nam Cung Diễm tức giận đứng dậy muốn bỏ nàng lại, mới phát giác vừa rồi bản thân lỡ lời, vội vàng nắm tay Nam Cung Diễm kéo mỹ nhân trở lại trong lòng, mỉm cười xin khoan dung: "Diễm Nhi đừng giận, là trẫm nói sai, nàng tha thứ cho trẫm đi..."
Nam Cung Diễm giãy không thoát kiềm chế của nàng, cắn môi hung hăng nhéo cánh tay nàng một cái, yếu ớt nói: "Nàng không phải nói Diễm Nhi vô sự xum xoe phi gian tức đạo sao? Vậy còn mặt dày mày dạn quấn quít lấy ta làm gì? Ta từ hôm nay về sau sẽ không bao giờ xum xoe nàng nữa, để tránh nàng mặt lạnh..."
" A..." Giang Ngọc biểu tình thống khổ nhe răng nhếch miệng bi thương nói: "Không phải, trẫm nào có mặt lạnh> Ngọc Nhi vừa rồi cũng không phải thực sự đang nói Diễm Nhi, Ngọc chỉ là thuận miệng vui đùa, nương tử tha mạng, a ~ Đau a..."
Nam Cung Diễm nghe Giang Ngọc kêu đau, trong lòng lại có một chút luyến tiếc hạ thủ, nhưng vừa nghĩ đến Giang Ngọc phong lưu thành tính, lại tức giận không ngớt, liền thu tay lại chuyển sang nhéo tai Giang Ngọc, cả giận nói: "Hừ, nàng suốt ngày trêu hoa ghẹo nguyệt phong lưu khoái hoạt, hừ, dù sao thì nàng luôn hoài nghi Nam Cung Diễm ta có gian tình với người khác, vậy ngày nào đó ta liền thực sự làm một lần, thật sự tìm một nam nhân hoặc là nữ tử, cho nàng thực sự đội nón xanh một lần, như vậy liền đúng ý nàng."
Giang Ngọc bưng cái lỗ tai bị Nam Cung Diễm kéo, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-loan-hong-tran/937748/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.