Trong ba ngày này Giang Ngọc một khi có thời gian liền đến cùng Nam Cung Tố Nhị và tiểu oa nhi mới sinh, oa nhi kia thông minh khả ái thực sự khiến người ta yêu thích, khiến Giang Ngọc đối với thân thế của hài tử vốn dĩ có khúc mắc chậm rãi mở lòng, vô cùng cưng chiều.
Ban đêm, Giang Ngọc vừa bận rộn việc triều chính xong liền chạy đến tẩm cung của Vĩnh Ninh hoàng hậu vấn an mẫu tử tiểu hoàng hậu, vừa vào cửa liền gấp giọng hô: "Nhị Nhi, xem trẫm mang cái gì cho tiểu tử kia!"
Nam Cung Tố Nhị vốn dĩ đang ngồi trong hồng trước ngơ ngác nghĩ Giang Ngọc khi nào sẽ đến, chợt nghe giọng nói của người trong lòng đang tưởng niệm từ ngoài cửa truyền đến, lập tức tươi cười rạng rỡ từ trong hồng trướng nghênh đón: "Bệ hạ thế nào trễ như vậy mới đến...."
Giang Ngọc một tay chắp sau lưng, cười nhìn Nam Cung Tố Nhị, kéo tay của giai nhân, cười nói: "Hàn Băng Quốc phái sứ thần đến, trẫm cùng các đại thần thiết yến khoản đãi, Nhị Nhi còn đang trong tháng, bằng không cũng có thể tham dự."
Nam Cung Tố Nhị mỉm cười, mị nhãn thoáng nhìn, gắt giọng: "Thêm một bản cung thì đã sao, bệ hạ không phải còn có Nguyệt quý phi, Vịnh quý phi sao? Còn thiếu tỷ muội Nam Cung gia bọn ta sao."
Giang Ngọc nghe ra Nam Cung Tố Nhị ngữ điệu lạnh nhạt ê ẩm, biết là chỉ nàng và Nam Cung Diễm hai người, nhưng trong lòng nàng thật không muốn đề cập Nam Cung Diễm, liền chuyển hướng đề tài, cười nói: "Mùi dấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-loan-hong-tran/937726/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.