Vệ Trường Phong bỗng nhiên biến mất, khiến Giang Ngọc vô cùng tức giận!
"Lạnh quá...." Một tiếng rên khẽ chợt gọi về thần trí của Giang Ngọc, nhớ đến người bị thương trong lòng, Giang Ngọc vội vàng khẩn trương ngồi xổm xuống gắt gao ôm lấy Tiêu Nhạc Nhi, muốn sưởi ấm cho nàng ấy, cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy hồng y nữ tử trong lòng sắc mặt đã tái nhợt không chút huyết sắc, Giang Ngọc biết nàng ấy không những nội thương nghiêm trọng, một đao trước ngực cũng là một đao trí mạng, chỉ thấy máu vẫn chảy không ngừng, Giang Ngọc lo lắng nhíu mày muốn dùng nội lực giúp nàng ổn định chân khí, run rẩy khổ sở nói: "Nhạc Nhi, nàng, nàng có sao không?"
Tiêu Nhạc Nhi chậm rãi mở mắt nhìn Giang Ngọc đang ôm lấy mình, vô lực cười nói: "Ta không sao, nhưng cầu ngươi để ta gặp Vịnh Nhi một lần được không...."
" Nhạc Nhi...." Vịnh công chúa đã lặng lẽ đến bên người Tiêu Nhạc Nhi, trông thấy Tiêu Nhạc Nhi suy yếu sắp chết, lồng ngực quặn đau, đầu óc trống rỗng một mảnh, thất thần quỳ xuống bên người nắm chặt đôi tay lạnh lẽo của Tiêu Nhạc Nhi, hoảng trương lắc đầu khóc nói: "Nhạc Nhi, cầu xin muội đừng dọa Vịnh Nhi, muội làm sao vậy, mau đứng lên a, Vịnh Nhi còn muốn hóng gió ngắm trăng, có được không..."
Giang Ngọc ngẩng đầu nhìn Vịnh công chúa bi thương kinh hồn chạy đến, chỉ thấy hai người trước mặt tướng mạo giống nhau như đúc, làm cho người ta khó có thể phân biệt, tầng tầng nghi hoặc...
" Vịnh Nhi..." Tiêu Nhạc Nhi vô lực nắm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-loan-hong-tran/937710/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.