Đến buổi trưa, trong trướng truyền đến từng đợt thân ngâm rêи ɾỉ....
Giang Ngọc lười nhác tựa vào đầu giường, trong khuỷu tay đang nằm hoàng hậu Nam Cung Tố Nhị nhu thuận khả ái.
Người trong lòng khẽ cử động, Giang Ngọc mỉm cười, cúi đầu sủng nịch hôn lên vầng trán của Nam Cung Tố Nhị, ô phát rũ xuống, tựa như ô long vây lấy Nam Cung Tố Nhị.
Nam Cung Tố Nhị mở mắt ra, nâng tay ôm cổ người đang hôn mình, lớn mật ngửa đầu đáp lại nụ hôn của đối phương.
Tấm chăn bằng gấm trong khoảnh khắc chảy xuống, lộ ra hai cổ thân thể trắng nõn thuần mỹ, Giang Ngọc ngẩng đầu tách rời thân thể đang dần nóng rực của hai người, dùng tay ôn nhu nâng khuôn mặt của mỹ nhân không an phận trong lòng nàng lên, trêu đùa: "Hoàng hậu nương nương hôm nay quá mức tham lam, nếu như còn không rời giường, trẫm thấy chúng ta là phải trực tiếp hưởng dụng bữa tối ở trên giường rồi!"
Nam Cung Tố Nhị bất mãn bĩu môi, đẩy hai tay của Giang Ngọc ra, ngồi dậy quay đầu nhìn về phía Giang Ngọc toàn thân quang lỏa vẻ mặt xấu xa, yêu kiều mang giận nói: "Rời giường, rời giường, rời giường! Sáng sớm cũng đã nghe nàng mặc niệm vô số lần! Bệ hạ theo Nhị Nhi nghỉ ngơi thêm một lát thì đã sao!"
Giang Ngọc khẽ thở dài một tiếng, cánh tay tùy ý khoát lên gối đầu, lắc đầu kiên trì giải thích: "Hoàng hậu đừng tức giận, trẫm ngay cả lâm triều cũng không lâm, không phải chính là vì cùng hoàng hậu nương nương của ta nhiều hơn sao!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-loan-hong-tran/937676/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.