Cát vàng bay lượn, năm sáu con tuấn mã thoáng chốc lướt qua....
Chỉ thấy một con ngựa trắng dần dần đuổi kịp đoàn hắc mã đang cuồn cuộn pử phía trước...
Hắc y nam tử ghì cương ngựa quay đầu, hô to với bạch y nam tử yêu mị phía sau: "Hầu gia, phía trước chính là Vong Hồn Nhai, nơi này địa hình hiểm trở, hôm nay sắc trời đã tối, tốt nhất là nên nghỉ tạm một, ngày mai hãy đi tiếp, thế nào?"
Bạch y nam tử khẽ nheo đôi mắt, nắm chặt dây cương, thần sắc chấp nhất trầm giọng nói: "Phụ thân lâm trọng bệnh, bản hầu vội vã quay về phủ! Bằng vào vài người chúng ta, Vong Hồn Nhai cũng không phải chưa từng đi qua, không cần kiêng kỵ những lời đồn đãi, đêm nay đi suốt đêm, sáng sớm ngày mai chúng ta phải về đến hầu phủ!"
"Vâng, Trí Viễn tuân lệnh!" Hắc y nam tử nghe được mệnh lệnh của hầu gia, vội vàng cung kính trả lời, sau đó không chút trì hoãn mà thúc ngựa, đem mệnh lệnh nhắn nhủ cho những người đi ở phía sau....
...
Lần này bởi vì sự vụ ở cửa hàng, nhóm người Giang Ngọc rời phủ hơn nửa tháng, không ngờ ngày gần đây lại nhận được bồ câu đưa tin trong phủ, nói lão hầu gia sinh bệnh.
Giang Ngọc lòng nóng như lửa đốt, nàng không biết Giang Đô hầu bệnh tình rốt cuộc thế nào, nên chỉ có thể vội vàng trở về hầu phủ.
...
Màn đêm buông xuống, bãi loạn thạch Vong Hồn Nhai, một cổ âm phong đột nhiên nổi lên...
Chỉ thấy đoàn người ngựa mang theo gió bụi mù mịt, dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-loan-hong-tran/937630/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.