Đau đớn, đau đớn quá, toàn thân đau đớn như liệt hỏa thiêu thân! Giang Ngọc bất thình lình mở mắt ra, phát hiện đang nằm trên giường ở một nơi xa lạ, một tiểu cung nữ đang giúp nàng khoan y giải đái*.
Giang Ngọc hoảng sợ nắm đôi tay đang cởi quan phục của nàng lại, khẩn trương nói:
- Ngươi đang làm gì?
Tiểu cung nữ bị hoảng sợ, khuôn mặt đỏ ửng nhìn phía người đang ở trên ngọc sàng nói:
- Hầu gia bị thương, vạn tuế bảo nô tỳ cởi y phục rửa sạch vết thương một chút.
Giang Ngọc đẩy cung nữ gầy yếu kia ra nói:
- Không cần, ta không sao!
Lúc này một trận hỗn độn là tiếng bước chân truyền đến, ồn ào lộn xộn tiến vào rất nhiều người.
- Ngọc nhi ngươi tỉnh rồi? Thật tốt quá, trẫm vừa lo lắng vô cùng đây! Thái y đâu? Mau chẩn trị cho tiểu hầu gia thử xem, xem thương thế ra sao?
Hoàng đế thân vận hoàng bào ngọc đái vô cùng lo lắng nhìn về phía nam tử trẻ tuổi ở trên giường kia.
Hắn yêu mến hài tử này, mười năm trước lần đầu tiên trông thấy nàng thì hắn liền yêu mến. Nàng từ nhỏ đã nghe lời ngoan ngoãn, chăm chỉ cầu tiến, nàng có năng lực khác thường, đem hết thảy sản nghiệp của Giang đô hầu phủ quản lý rõ ràng ngăn nắp. Năm lực so với Giang Sĩ Thanh năm ấy đúng là chỉ có hơn chứ không kém! Hắn muốn có con rể như thế này, Nam triều cũng cần một nhân tài như vậy.
Giang đô hầu phủ kia gia sản phú khả địch quốc đúng là Nam triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-loan-hong-tran/241539/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.