“Khôi giáp hộ thân!” Tom ngay cả đầu cũng chưa thèm ngẩng, nhanh chóng tự vệ bằng một thần chú, ngụm cà phê đó bị hất văng xuống thảm, cuối cùng bị một câu “Úm ba la chà rửa!” khiến cho biến mất khỏi cõi đời.
“Cứu Thế Chủ tư tưởng hơn người chẳng lẽ một ngụm cà phê có thể thay thé Avada?” Người thừa kế Slytherin theo thí quen móc mỉa đối thủ một mất một còn, sau đó, nhìn thấy Harry bởi vì sặc nước mà ho liên tục, bất đắc dĩ thở dài một hơi : “Không nghĩ đến ngươi đã thoái hóa đến độ uống đồ cũng không nên thân rồi.”
Mặc dù ngoài miệng vẫn xỉa xói cái người đang ngồi đối diện, ho đến độ nước mắt nước mũi dàn dụa, thế nhưng Tom vẫn rất nhân tính mà rót một chén nước mật ong cho hắn.
“Khái khái… khái…” Trận ho khan kịch liệt rốt cục cũng tới hồi chung kết, ngài Potter giơ cốc nước tỏng tay lên, một hơi uống hết, động tác thô bỉ tới độ Potter phu nhân không đành lòng nhìn thẳng, xoay phắt mặt sang một bên.
Bữa sáng kết thúc trong một bầu không khí giận dỗi đơn phương.
Tom đem tất cả bát đĩa đều quăng vào bồn nước, nhìn Harry hoàn toàn không có ý che giấu hiện trạng – đau bụng – nói: “Không hợp khẩu vị?”
– Không. Bởi vì quá hợp khẩu vị nên ta mới thấy đau bụng!
Cứu Thế Chủ vừa nghĩ tới thân phận thực sự của người kia, vừa nghĩ đến hương vị quen thuộc của bữa sáng đã muốn khóc lóc om sòm, mặc dù trong lòng một thanh âm khác vẫn đang vang vọng: “Đừng giãy dụa nữa, chỉ bằng cảm giác quen thuộc này đã chứng minh ngươi không chỉ ăn cơm hắn làm có một lần đâu.” Thế nhưng cái chuyện này đương nhiên chỉ khiến hắn kinh sợ hơn thôi… Merlin.
Thấy thiếu niên tóc đen xoay người bước vào nhà bếp, chỉ huy cái giẻ lau rửa chén, hắn giật giật đám tóc lộn xộn của mình, một cảm giác kỳ dị nảy sinh, mặc dù còn trẻ, hắn cảm thấy mình sắp phải đối mặt với nguy cơ rụng tóc rồi.
Làm thành viên duy nhất hiện tại của nhà Potter, cho dù kế thừa tước vị của nhà Potter, đã từng vượt qua mười năm cuộc đời mặc đồ cũ ăn đồ thừa ở thế giới Muggle, thế nhưng Harry vẫn không làm sao hiểu được con mắt thẩm mĩ của SLytherin.
– thỉnh không nên đem Riddle tính vô làm gì, vừa nghĩ đến chuyện hắn giờ này cũng mang họ Potter, ta liền lạnh cả người.
Harry run một chút, đột nhiên nghĩ tới cái trò chơi đánh vần kia… nếu như thêm một cụm Potter thì sẽ thành cái gì? Dù thế nào cũng không có khả năng vẫn là “I AM LORD VOLDEMORT”…
Ha hả, ta đúng là Cứu Thế Chủ cứu vớt thế giới mà a ha ha ha … Aha…. aha cái đầu mày, rốt cục mày đang nghĩ cái gì hả Harry.
“Rầm!”
Sau đầu bị đập một cái, Harry quay đầu, liền phát hiện Tom đang dùng một ánh mắt như đang nhìn thằng ngu nhì mình, hắn vội vã buông cái tay đang ôm đầu xuống, nhìn Tom mặc đồ có viền hoa, Harry lại muốn thở dài rồi.
“Mấy cái thứ này là của ngươi” tiểu ma vương vứt cho Harry một đám quần áo,: “Đi thay đồ, hôm nay phải đi tham quan thần điện.”
– vì sao ngươi còn có tâm tình dựa theo kế hoạch đi chơi thần điện hả!!!???
Trong nháy mắt , bởi vì quần áo cực kì diễm lệ, đến độ Harry không tài nào tiếp thu hiện thực được, ở trong lòng kêu rên một tiếng, sau đó hắn chỉnh trang thái độ, nghiêm túc hỏi: “Riddle, rốt cục là có chuyện gì xảy ra?”
“Hử?” Tom ngồi xuống, lơ đễnh nhìn hắn, nghi hoặc hỏi một tiếng.
“Ta đang nói, vì sao Ginny đột nhiên biến thành ngươi.”
“Cũng chả phải đột nhiên, Potter.” Tom cố nén ý muốn hành hung cái người trước mặt, nói: “Từ sự kiện mật thất, ta đã ở trong thân thể này rồi” hắn suy nghĩ một chút, cực kì có ý khiêu khích mà bổ thêm một câu: “Ginny Weasley đã sớm chết. Ừ, được rồi, cũng là do ngươi tự tay dùng răng nanh tử xà tiễn đi.”
Tom thỏa mãn thấy gương mặt của Cứu Thế Chủ – thánh mẫu Maria – tái xanh.
“Là… là ta giết Ginny…”
Cho dù ta vẫn đoán vì sao Ginny Weasley đột nhiên biến thành Tom Riddle, thế nhưng sự thật luôn luôn khó có thể tiếp nhận được, Harry có cảm giác trong khoảnh khắc, bản thân vì Độn Thổ thất bại mà đứng nhầm ở Bắc Cực.
Hắn… đã giết chết cô bé nhỏ vẫn sùng bái hắn, thậm chí vì hắn mà đi khiêu khích Voldemort.
Chờ một chút, Riddle nói Ginny bị răng nanh tử xà giết chết, nếu như từ trong mật thất người ở trong cơ thể Ginny đã là hắn…. vậy thì…
… …
… ….
Cái cô gái dũng cảm đã oánh cho Voldemort đi lên bàn thờ chính là…
Harry thầm nghĩ, thế giới này, so với khi hắn vừa biết được hắn là phù thủy, còn kì diệu hơn nhiều…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]