Thân thể cứng đờ của ta hóa đá, dán chặt vào cầu thang, cuối cùng bị Haili đẩy vào trong Phòng Sinh Hoạt chung.
“Ginny, đừng có xấu hổ!” Con ranh đó đẩy ta tiếp phát thứ hai, ta phát hiện ta đang đứng chình ình trước mặt Cứu Thế Chủ…
“Chào buổi sáng, Ginny.” Harry Potter ngồi ở sô pha trước lò sưởi.
Đầu óc của Cứu Thế Chủ Potter rốt cục phải nhỏ đến nhường nào mới có thể chạy xồng xộc vô trong Phòng Chứa Bí Mật cứu người – đây nhất định là vấn đề liên quan đến dung lượng não của hắn chứ chả mắc mớ gì đến mấy câu khiêu khích của ta, TUYỆT ĐỐI KHÔNG LIÊN QUAN!
Chết tiệt, Ginny Weasley vì sao lại thích thằng ranh này??
– Ngươi ngồi đây làm cái gì, Potter, chờ xem ta bị xấu mặt hả??
Cố nhịn thở để làm cho mặt mày đỏ lên một tí, ta ho khan, lắp bắp:
“Chào buổi sáng, Harry… Anh,..anh ngồi đây… Sao anh chưa đến Đại Sảnh Đường…?”
Sao ngươi không đi quách đi?? Ngươi sao còn chưa đi, ngồi ở đó sẽ có cơm rớt từ trên đầu xuống chắc?? Gia tinh sẽ không làm thế vì ngươi đâ@
“Anh đang đợi Ron, hôm nay nó hơi lề mề một chút.”
“Uhmm, ha ha, Ron ở nhà thì có chút… ” Ta cười ngượng với hắn.
Chúng ta xẩu hổ nhìn nhau – Merlin phù hộ, chỉ mong cái đầu đần độn của Cứu Thế Chủ không nhận ra oán khí vì bị hắn nhét vô người của một con ranh con phát ra từ ta.
Thế nhưng Haili tiểu thư chỉ lo cho thiên hạ không loạn lạc, lần thứ hai nhào tới, dùng cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam/91403/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.