Ý Noãn khó hiểu hỏi: “ Thế sao bây giờ lại dẫn tôi đến?
Lục Thế Nam khẽ cười rồi nói: “ Cảm giác hôm nay vẫn rất thích hợp đưa em tới. “
Hai người lại tiếp tục trầm lặng, gió thổi cũng làm tóc của Ý Noãn hoà vào trong gió, cô hít một hơi: “ Thời tiết lại sắp thay đổi rồi. “
“ Ừ, chắc là báo hiệu cho khởi đầu mới. “ - Có lẽ giữa bọn họ cũng dần kết thúc rồi. Đối với cái chết của Tố Giai Tuệ chính là dấu chấm hết cho tất cả mọi chuyện trước đây xảy ra.
" Khởi đầu mới? Anh tính làm gì cho khởi đầu mới?
"
Hiếm khi Ý Noãn chịu nói chuyện hỏi thăm mình, Lục Thế Nam cũng không cứng nhắc mà nói nhiều thêm một chút, vui vẻ đáp lại cô: “ Tiếp tục làm việc..suy nghĩ xem làm thế nào để em chịu tha thứ cho anh? “
Ánh mắt Ý Noãn lại càng phức tạp, hai hàng lông mi khẽ run liên tục, giọng Ý Noãn lẫn vào khung cảnh này mà nói: “ Lục Thế Nam. “
Giọng Ý Noãn bỗng dưng trở nên nghiêm túc, nụ cười trên khoé môi Lục Thế Nam cũng dừng lại, anh hơi lo lắng hỏi: “ Anh nghe? “
“ Ngày hôm nay có lẽ là ngày thích hợp nhất.
"
Lục Thế Nam chưa hiểu mà hỏi lại: “ Ý em là sao? “
“ Không phải anh nói sẽ dẫn tôi đến đây tỏ tình sao? Ngày hôm nay cũng rất thích hợp với việc đó. “
Lời Ý Noãn vừa dứt, đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3653453/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.