Lục Thế Nam nhìn thấy là Ý Noãn, anh kinh ngạc nhìn chằm chằm cô.
Ý Noãn thấy Lục Thế Nam đã tỉnh, cô thở phào một tiếng, nếu anh còn không tỉnh Ý Noãn định gọi xe cứu thương đến rồi.
Lấy nhiệt kế từ trong người Lục Thế Nam ra, tận 40 độ bảo sao lại nóng như thế, rồi cô nhìn Lục Thế Nam nói: “ Anh có muốn uống nước không?"
Lục Thế Nam vẫn chưa hết bất ngờ với sự xuất hiện của Ý Noãn, anh khó khăn ngồi dậy, Ý Noãn thấy thế liền giúp anh một tay, trong miệng đắng nhét Lục Thế Nam khó khăn mở miệng hỏi: “ Sao em ở đây?“Ý Noãn rũ mắt nói: “ A Sênh sáng nay đến nên tình cờ biết được. “
Sợ Lục Thế Nam hiểu lầm Ý Noãn nói thêm: “ Nhưng anh đừng hiểu lầm là do tôi muốn trả anh hộp cơm lần trước anh vẫn để nhà tôi. “
Lục Thế Nam không quan tâm, anh nhìn cô ánh mắt dịu dàng hỏi: “ Đồ ăn sáng A Sênh mang đến thế nào? Ngon không?
"
Ý Noãn nghĩ thầm trong lòng: “ Lúc này còn không lo cho bản thân, lo cho cô ăn sáng chưa làm gì? “
“ Vậy anh ăn sáng chưa? “ - Ý Noãn hỏi ngược lại.
Ánh mắt Lục Thế Nam mơ màng, đầu đau ê ẩm, anh nói: “ Từ hôm qua về đến giờ đều ngủ đến giờ này. “
“ Tức là chưa ăn gì? “
Lục Thế Nam gật đầu.
Ý Noãn không nghĩ Lục Thế Nam bỏ bê bản thân như vậy, cô nhìn anh trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3620016/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.