"Ý Noãn, mọi người muốn xin lỗi em." - Lục Thế Nam lên tiếng bày tỏ.
Không khí trong phòng lại trùng xuống, Ý Noãn rũ mắt nói: " Không cần thiết nữa. "
Thái độ hiện giờ của Ý Noãn rất cương quyết, cô cũng không muốn nói thêm với họ, cô chỉ muốn nghỉ ngơi thật tốt dù sao ở viện lâu tiền viện phí cũng rất nhiều.
" Ý Noãn à, ta biết hiện giờ con không thể chấp nhận được nhưng con hãy cho mọi người cơ hội. Con có thể chấp nhận lời xin lỗi của mọi người được không? " - Bội Sam nhìn cô vừa kiên dè vừa cầu xin nói.
Ý Noãn không trả lời, cô nói: "Con mệt, muốn nghỉ ngơi." - Sau đó Ý Noãn nằm xuống, nhắm mắt lại coi như không biết chuyện gì.
Hoàng Kì Văn lên tiếng giải vây: " Cô ấy còn yếu nghỉ ngơi nhiều cũng tốt, chuyện này nói sau cũng được mọi người ở đây cả một ngày rồi nên về nghỉ ngơi tốt rồi hẵn đến thăm. " - Dù sao trong phòng nhiều người như vậy Ý Noãn cũng không thoải mái được, vẫn nên cho cô thời gian suy nghĩ thêm.
Mọi người nghe thấy vậy cũng lần lượt về bớt, ngoái lại nhìn cô một cái rồi Bội Sam và Ý Lãng cũng ra về.
Bác Linh lại gần Ý Noãn nói với cô: "Chị nghỉ ngơi nhé, ngày mai em sẽ đến thăm."
Đợi khi tất cả ra ngoài, trong phòng lại một lần nữa yên tĩnh lúc này Ý Noãn mới mở mắt ra.
Ý Noãn không nghĩ mọi chuyện lại trở nên phức tạp như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3614970/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.