Chiếc nĩa trên tay Lục Thế Nam bỗng khựng lại, anh chau mày ngước mặt lên nhìn bà quản gia.
Bà quản gia biết mình lỡ lời liền xin lỗi: " Là tôi nói chuyện không suy nghĩ, tôi đi ra chỗ khác dọn dẹp không làm ảnh hưởng đến cậu ăn uống. "
Lục Thế Nam đáp lại: " Không sao. "
Từ khi Ý Noãn nghỉ việc, khẩu vị của Lục Thế Nam kém đi rất nhiều, trước đây đầu bếp tuy nấu đã quen bữa ăn cho anh nhưng từ khi Ý Noãn nhận việc, khả năng nấu ăn của cô lại hợp khẩu vị của anh nhất.
Một thời gian dài đã ăn quen đồ ăn Y Noãn nấu khó trách giờ ăn lại đồ ăn do đầu bếp nấu lại không ngon, đã ăn qua mỹ vị dù có thứ cũng được xem là mỹ vị nhưng quả thực vẫn không thể sánh bằng.
Lục Thế Nam buông đũa, tỏ ý mình đã ăn xong.
Bà quản gia thấy trong chén anh mới vơi đi nửa chén cơm, quan tâm hỏi: " Mới đó mà đã ăn xong rồi sao? Hay cậu ăn thêm một tí nữa đi, công việc bận rộn ăn ít như vậy làm sao có sức được, cuối năm công việc lại nhiều cần phải chú trọng sức khoẻ. "
"Có món canh cá rất ngon, cậu nếm thử một ít nhé? "
qua bát canh cá nóng hổi, Lục Thế Nam lại thèm bát canh cá do chính tay Ý Noãn nấu... Bỏ đi suy nghĩ trong đầu, Lục Thế Nam lắc đầu đi lên thư phòng tiếp tục làm việc, anh không định ăn nữa.
Bên đây Ý Noãn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3572962/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.