Cái máy tính đó là gài cô.. Quay qua nhìn Tố Giai Tuệ trùng hợp thật cô ta cũng đang nhìn Ý Noãn.
Hai người nhìn nhau không ai lên tiếng nhưng trong lòng thì hướng về đối phương.
Chiếc máy tính đó không phải người của bộ phận họ quên tắt, mà là cố tình bật lên để cô chú ý sau đó mới có cảnh Y Noãn cúi xuống loay hoay chỗ dây điện, cảnh tiếp theo thì có người giả mạo cô ấn xóa bản thiết kế của họ.
" Giám đốc, tôi thấy chuyện này cần được xử lý nghiêm ngặt coi như làm gương cho mọi người trong công ty.
Chuyện này nếu nhẹ thì bộ phận chúng tôi tốn công làm lại, nhưng nếu nặng lỡ cô ta bị mua chuộc bán bản thiết kế này cho công ty đối thủ, hậu quả không ai dám nghĩ đến. "- Vị quản lý đó vừa lên tiếng, mọi người xung quanh đều tán thành, chuyện này không thế bỏ qua dễ dàng được.
Lục Thế Nam quan sát sắc mặt của Y Noãn, dù bị mọi người chỉ trích, dù mọi người có nói gì về Y Noãn, cô vẫn giữ nét mặt đó không thay đổi, quả nhiên Ý Noãn của bây giờ đã khác xa Ý Noãn của ngày xưa rất nhiều.
"Ý Noãn cô im lặng tức là không còn gì biện minh đúng chứ? " - Tố Giai Tuệ hỏi cô.
Ý Noãn cười nhẹ, từ tốn trả lời: " Tôi biện minh thì mấy người bảo tôi nói dối, tôi im lặng thì giờ mấy người lại bảo tôi không có gì để nói. Chẳng qua cái mà tôi nói đâu đúng ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3572960/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.