Vũ Nghi Sương nói đúng, Ý Noãn là trở ngại lớn nhất hiện tại của cô ta, nhất định phải giải quyết.
Nhìn vẻ mặt đắc ý của Vũ Nghi Sương, cô ta lên tiếng nói: " Cậu nghĩ ra được cách gì rồi sao? "
Vũ Nghi Sương chống tay lên bàn: " Cậu lại gần đây tớ nói cho nghe.. "
" Chị Ý Noãn, socola này rất ngon " - Bác Linh vừa nói vừa bóc một thanh socola đưa cho Ý Noãn.
Ý Noãn vui vẻ nhận lấy, cắn một miếng vị ngon của socola lập tức tan đều trong khoang miệng: "Ngon quá "
Ý Noãn cắn thêm một thanh nhỏ, cô tò mò hỏi Bác Linh: "Socola này em mua ở siêu thị sao? "
Bác Linh lắc đầu: " Là của Dương Anh Kiệt cho em" - thanh socola này là lúc đưa Bác Linh từ bữa tiệc tất niên về anh đã cho cô.
Nhớ lại tối hôm đó, sau khi Y Noãn và Lục Thế Nam rời đi, ba người họ cũng lần lượt đi về.
Trên đường trở về, Dương Anh Kiệt như mọi lần lấy không ít socola ra đưa cho cô: " Hôm nay ăn thử socola của hãng này xem, có ngon hơn hãng lần trước không "
Bác Linh nhìn đống socola trong tay nói: " Nhiều quá "
Dương Anh Kiệt cười kẽ, nói với giọng dịu dàng: " Không nhiều, em cứ ăn đi không phải còn cho em trai của em sao? "
Cũng không phải lần đầu được nhận socola này từ anh, nhưng mỗi lần tặng anh lại khiến Bác Linh mang một cảm xúc khó tả, cuối cùng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3572958/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.