Lần này Dương Anh Kiệt dẫn Bác Linh đến khu vui chơi.
Nhìn thấy khu vui chơi trước mắt mình, Bác Linh có chút phấn khởi, cô chỉ tay vào cổng rồi hỏi Dương Anh Kiệt:
" Chúng ta sẽ vào đó chơi đúng chứ "
Nhìn thấy nụ cười của Bác Linh trong lòng Dương Anh Kiệt như muốn tan ra, anh cưng chiều mà trả lời: "Đúng, chúng ta sẽ ở đó chơi "
"Mau mau nhanh xuống chơi!! " - Bác Linh nhận được câu trả lời không kìm được niềm yêu thích suýt chút như muốn bay ra khỏi xe.
Cởi dây an toàn rồi hai người cùng nhau tiến vào khu vui chơi, bước vào rồi Bác Linh mới phát hiện trong đây ngoài cô và Dương Anh Kiệt ra thì không có người thứ ba.
" Tại sao bên trong lại không có người? "
" Tôi bao hết khu này rồi, cô cứ thoải mái mà chơi "- Dương Anh Kiệt từ tốn nói, anh sợ mọi người đến đây đông quá khiến Bác Linh muốn chơi thì phải xếp hàng lâu hơn nữa cũng ngại đông người làm ảnh hưởng nên quyết định bao hết khu này như thế tiện cho anh tiện luôn cho Bác Linh vui chơi thỏả thích.
Bác Linh xuỳ một tiếng, quả nhiên người có tiền có khác.
" Cô muốn chơi trò gì đầu tiên? "
Nhìn quay một vòng, Bác Linh chỉ vào tàu lượn siêu tốc: "Trò đó đi "
Dương Anh Kiệt liền nhân cơ hội nắm lấy tay cô, dẫn Bác Linh qua đó chơi.
Bất chợt lòng bàn tay cảm nhận được độ ấm, tay Dương Anh Kiệt to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3572943/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.