Y Noãn bị bịt miệng khó nói thành tiếng, cô cự quậy mở miệng nói ư ư ý muốn anh nhanh bỏ tay ra.
Lục Thế Nam bảo cô im lặng: " Cô còn to tiếng bà quản gia sẽ nghe thấy "
Nhắc đến đây Ý Noãn mới nhớ trong nhà này không chỉ có cô và anh, hướng mắt ra cửa cũng may không có tiếng động gì.
Lúc này Lục Thế Nam mới chịu bỏ tay ta, đứng dậy đóng cửa lại rồi đi vào.
Ý Noãn ngơ ngác nhìn, Lục Thế Nam lại làm sao nữa rồi?
"Nửa đêm anh qua đây làm gì?" - Y Noãn cảnh giác hỏi.
Nhận thấy sự cảnh giác của Ý Noãn đối với mình anh.
Anh ho nhẹ trả lời cô: " Tiện đường nên định xuống xem cô thế nào "
Sợ Ý Noãn hiểu lầm ý mình anh bổ sung thêm: "Ngày hôm qua cô ngất xỉu như vậy ai biết hôm nay sẽ thế nào "
Ừ chính là như vậy, là anh tiện đường xuống xem Ý Noãn, tuyệt đối không phải anh cố tình xuống!
" Cảm ơn anh, hôm nay tôi thực sự rất ổn anh có thể đi ra ngoài rồi " - Ý Noãn không muốn ở cùng một chỗ với
Lục Thế Nam, cô nhanh chóng đuổi khéo anh đi.
Lục Thế Nam cau mày, anh còn ở đây chưa lâu đã muốn đuổi đi? Nhìn thấy lọ thuốc tan máu bầm Ý Noãn đang cầm trên tay, Lục Thế Nam đi đến cầm lên.
"Tự dưng anh lấy làm gì? " - Ý Noãn không hiểu nỗi hành động lạ lùng này của Lục Thế Nam.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3572936/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.