Thấy một cô nhân viên đang bưng đồ uống đi đến, Vũ Nghi Sương mới gọi lại chỗ mình.
Vị nhân viên bưng bê thấy Vũ Nghi Sương gọi mình lại thì cũng nhanh chóng đi đến, lễ phép hỏi: " Hai vị cần gì. "
Chả biết cô ghé vào tai vị nhân viên nói cái gì, chỉ thấy hai người đều đồng lòng nhìn về Ý Noãn, khuôn mặt của người nhân viên đó thoáng chốc hoảng sợ cô còn lắc đầu ý bảo mình không thể làm vậy.
Vũ Nghi Sương còn chẳng thèm nhìn thêm cô ta một lát, lập tức từ trong túi lấy ra vài tờ tiền đưa cho cô nhân viên, nhìn ánh mắt lưỡng lự đó Vũ Nghi Sương biết mình đã mua được cô ta rồi.
Nhận lấy tiền, cô nhân viên đó nhanh chóng đi lại chỗ Ý Noãn: "Tiểu thư, nước của cô yêu cầu đây ạ. "
Y Noãn nhìn không hiểu, cô đâu có gọi ai mang nước đến?
"Ngại quá, chắc cô nhầm rồi, tôi không có yêu cầu nước uống "
Nhưng vị nhân viên này lại như nghe không hiểu lặp lại lần nữa: " Nước của cô yêu cầu đây ạ "
Ý Noãn cảm thấy có chút gì đó không bình thường, nhưng cô vẫn khách sáo nhắc lại: " Tôi có nói là tôi không gọi nước, cô nhầm người rồi "
Vị nhân viên vẫn nắm chặt khay nước lặp lại một lần nữa.
Lúc nãy Y Noãn thực sự thấy nghi ngờ rồi? Cô ấy làm vậy là có ý gì?
Chỉ thấy Ý Noãn im lặng chưa trả lời thì cô ta đã diễn cái gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3572923/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.