"Nhị thiếu gia..."
Diệp Thần Vũ đang ngồi đọc sách thì nghe tiếng gọi của Liêu Phong.
"Chuyện gì?" Hai mắt hắn vẫn chú tâm vào cuốn sách.
"..." Liêu Phong vẻ mặt do dự lúc lâu mãi mới nói:"Ngân Kỳ... đã ba ngày không được ăn uống gì rồi..."
Lời chưa nói hết, Diệp Thần Vũ dửng dưng nói:"Thì sao?"
"Hơn nữa... tình trạng sức khỏe của hắn không được ổn, sốt cao đột ngột đến 39º, với lại..." Liêu Phong biết mình có nói những lời này với hắn cũng vô dụng:"Với lại... hắn bị gãy mất hai cái xương sườn... Có lẽ bị giam trong phòng lạnh quá lâu nên cũng bị liệt mất hai chân..."
Diệp Thần Vũ:"..."
Hắn vẫn cúi đầu đọc vào đọc sách. Đợi một lúc lâu không một tiếng động, Liêu Phong cúi đầu nói:"Nhị thiếu gia, xin ngài!"
Lúc này, Diệp Thần Vũ mới ngẩng đầu lên nhìn anh rồi trả lời:"Cho hắn uống hai viên thuốc hạ sốt trước."
"Vâng." Liêu Phong nói rồi định rời đi nhưng lại chợt nhớ ra... ba ngày rồi Ngân Kỳ không có thứ gì bỏ bụng, không thể uống thuốc với cái dạ dày rỗng tuếch thế được...
"Chuyện gì nữa?" Thấy anh vẫn đứng yên ở đó nhìn mình, hắn hỏi.
"Nhị thiếu gia... còn chuyện này... tôi có thể cho hắn ăn chút gì đó không..."
Diệp Thần Vũ chợt nhướn đôi lông mày tỏ vẻ không hài lòng khiến Liêu Phong liền im bặt lại...
Không khí trong phòng yên ắng đến đáng sợ.
Cuối cùng, Diệp Thần Vũ thở dài một hơi đành nói:"Được!"
"Cảm ơn ngài." Liêu Phong khẽ thở phào nhẹ nhõm.
...
Ngân Kỳ như một xác chết nằm la liệt trên sàn bê tông lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-trong-qua-khu/1745029/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.