Dưới mái hiên cửa nhà Sophia có một ngọn đèn màu vàng nhạt, là do cô tự mình lắp trước đây để tiện quét tuyết, nguồn sáng tụ thành một đốm sáng dưới chân người đó, tuyết trắng mênh mông như đã hòa làm một với mái tóc bạc trắng trên đầu.
"Sao anh còn chưa đi vậy? Bây giờ muộn lắm rồi." Sophia ôm hai tay hà hơi, xoa xoa để sưởi ấm, vẫn không quên kéo Kỷ Tư Du đang định chạy qua lại, thì phát hiện lòng bàn tay đứa trẻ này nóng hổi.
"Cháu bị sốt à, honey?"
Kỷ Tư Du khóc đến mức cả khuôn mặt đều đỏ bừng, chóp mũi vành tai đều như bị hơi nóng hun qua, đôi mắt càng đỏ hơn, cô không nỡ nhìn đứa trẻ chịu khổ, liền nói với Alpha vẫn đang đứng trước cửa nhà An Niên: "Có chuyện gì thì anh ngày mai lại đến đi, bây giờ quan trọng là đưa honey về."
Alpha không hề động đậy.
"Nó bị sốt kìa! Này!"
Alpha của cô vẫn đang ở trong phòng hét lên bảo cô nhỏ tiếng lại, nói là ồn ào đến công việc của anh ta, tức đến mức Sophia chửi một câu th* t*c, Kỷ Tư Du không hiểu, nhưng vẫn bị dọa đến không dám khóc, Sophia xoa xoa mặt cậu bé, an ủi: "Xin lỗi, đừng sợ, không phải mắng cháu đâu."
Người đàn ông đã sớm biến thành một pho tượng băng bị người ta lãng quên trong trời tuyết, tuyết trắng phủ kín vai, Kỷ Tư Du vẫn đang bên cạnh Sophia lí nhí gọi ba, giọng cũng đã khàn đi vì khóc, Sophia thầm nghĩ nếu người này định ở đây phạt đứng qua đêm thì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-cap-thap-vi-bac-880/4848307/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.