Quả cầu tuyết từ trước ngực rơi xuống dưới chân, tuyết vụn dính trên vải nỉ, Kỷ Ương Nam tùy tiện phủi phủi, Kỷ Tư Du có hơi bất an, không biết ba có đang tức giận không, liền đi đến trước mặt Alpha nhón chân phủi giúp anh, những bông tuyết nhỏ văng lên mặt cậu bé, những mảnh tuyết trắng còn sót lại như những vì sao điểm xuyết trên bầu trời đen sẫm, cậu bé nheo mắt cười: "Ba ơi, giống như những vì sao."
Kỷ Ương Nam nhíu mày, lười quản nữa, đứa trẻ đó đã sớm chạy mất tăm, anh nói với Kỷ Tư Du: "Đeo găng tay vào đi, đi thôi."
Kỷ Tư Du ngoan ngoãn nói: "Vâng ạ."
Bầu trời hiện lên màu trắng bạc, có lẽ lại sắp có tuyết, Kỷ Tư Du đi chậm, rất nhanh đã bắt đầu thở hổn hển, Kỷ Ương Nam cố ý dừng lại đợi cậu bé, Omega nhỏ bé rút chân ra khỏi tuyết sau đó liền giẫm mạnh xuống, khuôn mặt trắng nõn được quấn trong chiếc khăn quàng cổ màu đỏ in lên một màu hồng nhạt, cậu bé cố gắng đến gần Kỷ Ương Nam, Alpha quay đầu đi về phía cậu bé.
"Ba ơi..."
Gió hơi lớn, Kỷ Ương Nam giúp cậu bé đội mũ áo khoác bông lên, sau đó thắt chặt lại khăn quàng cổ, cái đầu tròn vo của Kỷ Tư Du trông như quả trứng, đôi tai đã sớm cứng đờ vì lạnh lúc này được che đi, Kỷ Tư Du không còn cảm thấy lạnh nữa.
Kỷ Ương Nam đưa tay về phía cậu bé, đôi găng tay da màu đen đó đã theo Kỷ Ương Nam nhiều năm, lòng bàn tay có những vết nứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-cap-thap-vi-bac-880/4848305/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.