Sau khi Du Du rời đi, trong nhà càng trở nên chết chóc hơn, bệnh thủy đậu của Kỷ Minh Trác một sớm một chiều không khỏi được, An Minh Giang vì chăm sóc cậu bé mà không thể đi đâu được, trong nhà ngoài Bạch Du ra không còn ai cả, tính khí y ngày càng trở nên nghiêm trọng, mỗi lần nghe thấy tiếng la hét ồn ào và tiếng đập phá đồ đạc b*nh h**n của y, Bạch Du đều làm như không thấy.
Kỷ Ương Nam sắp đi, Bạch Du có thể nhận ra, cụ thể là ngày nào thì không rõ, chiều hôm Du Du đi, người đưa thư đã mang thư đến, từ quân đội ở tiền tuyến của liên minh, đóng dấu đỏ.
3 chữ "kẻ giết người" nghẹn lại trong mối quan hệ vốn đã mong manh của họ, từ sau khi Du Du nói với cậu về mẹ và em trai, chuyện trở về khu ổ chuột đã ăn sâu vào lòng cậu, cậu nghĩ, cho dù không thể trở về, biết được sự bình an của mẹ và em trai cũng là rất tốt.
Cậu lại bắt đầu viết thư, nhưng mỗi lần viết đến cuối cùng, đều bị việc không thể gửi đi làm cho suy sụp.
Ngày hôm sau lại có người đưa thư đến gửi thư, muộn hơn thường ngày hơn nửa tiếng, người đưa thư thở hổn hển lau mồ hôi trên trán nói với Bạch Du: "Bây giờ đang có chiến tranh, có thể gửi thư không đúng giờ, tình hình chiến sự ở tiền tuyến không tốt, tôi đều ưu tiên gửi thư nhà của binh lính trước."
Bạch Du hiểu, liền nói: "Tôi chỉ muốn hỏi một chút, có khả năng gửi thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-cap-thap-vi-bac-880/4848296/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.