Bạch Du không đếm kỹ thời gian ở trong bệnh viện, có lẽ là nửa tháng, cậu sống một cách mơ hồ, mỗi đêm đều không ngủ ngon được, chỉ có ban ngày nghe tiếng côn trùng và chim hót ngoài cửa sổ mới có thể yên tâm một chút.
Cậu lại bắt đầu viết lại giáo quy, là giấy và bút mà cậu xin được từ y tá Omega, lúc Du Du đến đưa cơm, cậu sẽ chủ động nói chuyện, những lúc khác cậu đa phần đều rất im lặng, Kỷ Ương Nam đến không thường xuyên, có lẽ là quá bận, cậu bây giờ chỉ một lòng một dạ nghĩ đến vườn hoa trong nhà và cây hoa hồng con của mình.
Alpha về cơ bản đều đến thăm cậu vào buổi chiều, hôm nay buổi sáng lại đến.
"Cậu đang làm gì?" Kỷ Ương Nam nhìn thấy thứ cậu đang viết, nhưng vẫn muốn Bạch Du tự mình nói cho anh biết câu trả lời.
Omega nhấc tờ giấy mỏng manh trong tay lên, nét chữ trên đó thanh tú xinh đẹp, chỉ là mực có vẻ không đủ, rất nhiều chữ viết đến cuối cùng đều rất nhạt.
"Viết giáo quy, có lẽ có một số chỗ không đúng, anh có thể kiểm tra giúp em." Cậu không có sổ tay giáo quy trong tay, cho nên không chắc có viết đúng hoàn toàn không, cậu tưởng mình bây giờ đã đủ nghe lời, nhưng Alpha bất ngờ dùng một tay giật lấy tờ giấy trong tay cậu vo thành một cục, ngay sau đó ném vào một góc bên cạnh giường.
Tại sao lại tức giận?
Bạch Du định hỏi như vậy, nhưng tay cậu lại run rẩy, cậu hình như lại làm sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-cap-thap-vi-bac-880/4848283/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.