Đêm khuya đột nhiên đổ mưa, gió lớn gào thét, trận mưa rào mùa hè đến dữ dội và vội vã, mãi đến sáng hôm sau cũng không có dấu hiệu tạnh, hoặc có lẽ sẽ kéo dài mấy ngày, không ai biết được.
Tang lễ của Phùng Vận Tuyết được cử hành trong cơn mưa rào, trong nhà có rất nhiều người mà Bạch Du không quen biết, nhưng cũng có những người cậu quen thuộc, ví dụ như, Kiều Phàm Ninh.
Đã lâu cậu không gặp Omega xinh đẹp này, vì trời mưa, nhiệt độ có giảm đi một chút, Omega mặc một chiếc áo khoác đen dài vừa phải, là kiểu mà Bạch Du chưa từng thấy, làm nổi bật cả người cậu ta trắng nõn và tinh xảo, cậu ta đứng bên cạnh Kỷ Ương Nam cũng mặc áo khoác đen, mắt đỏ hoe, như thể đang thay Alpha gánh vác một nửa nỗi đau.
Bạch Du lúc nào cũng không thể chấp nhận được cảnh tượng như vậy, cậu trốn vào trong bếp, hôm nay dậy sớm, bụng hơi đói, cậu muốn ăn chút gì đó.
...
Bầu trời bên ngoài u ám dày đặc, thỉnh thoảng có tiếng sấm, mưa rào như trút nước, làm ướt đẫm mặt đất.
"Anh vẫn ổn chứ?"
Kiều Phàm Ninh thực ra không giỏi an ủi người khác, nhưng cậu ta vẫn muốn đến gần Kỷ Ương Nam hơn một chút, "Nếu có gì cần em giúp, anh cứ nói với em."
Khuôn mặt của Kỷ Ương Nam như cơn mưa lớn lạnh lẽo ngoài kia, anh nói: "Tôi có gì cần giúp được."
"Em chỉ nói với anh thôi, biết anh tâm trạng không tốt, không muốn anh quá đau lòng." Kiều Phàm Ninh nhăn mặt: "Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-cap-thap-vi-bac-880/4848280/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.