Hoàng hôn buông xuống, đàn chim về tổ lướt qua bầu trời dần dần xám xịt, gió mát hiu hiu, Bạch Du đi qua tòa nhà chính phủ của liên minh, nhưng không đi qua đường trung tâm, mà xuyên qua con đường nhỏ rợp bóng cây bên cạnh, giẫm lên những viên đá sắc nhọn đi thẳng đến dưới một bức tường vây.
Tường vây được tạo thành từ những hàng rào sắt, ở giữa là một cánh cổng sắt đã sớm gỉ sét, xung quanh trồng đầy những cây cổ thụ đã sớm bị bỏ hoang, vừa mảnh vừa cao vút, trong một góc khuất không dễ thấy có một người đang đứng, dưới chân là những chiếc lá vàng khô rụng.
Bạch Du nhanh chân bước qua, nhỏ giọng gọi tên người đó: "Thời Xuân."
Thời Xuân nghe tiếng nhìn về phía cậu, vẻ mặt vui mừng, cậu ta cũng là một Omega, tuổi nhỏ hơn Bạch Du một chút, tóc hơi dài che qua mang tai, trên làn da màu lúa mì có những nốt tàn nhang rõ ràng.
"Tôi còn tưởng cậu không đến." Cậu ta vỗ vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm.
Bạch Du áy náy cười với cậu ta: "Xin lỗi, thật sự không đi được, tôi làm xong việc là đến ngay."
Cậu vừa nói vừa cởi áo khoác ngoài, hôm nay cậu mặc một chiếc áo khoác hơi dày, vị trí gần tim có một chiếc túi được may thủ công, cậu từ trong đó lấy ra mấy tờ giấy đã ngả vàng, trên đó chi chít chữ.
"Đây, cậu xem, tôi đặc biệt bắt chước nét chữ của cậu để viết, chắc sẽ không bị phát hiện đâu."
Thời Xuân nhận lấy, nhanh chóng gấp gọn bỏ vào túi mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-cap-thap-vi-bac-880/4848247/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.