Khánh Vân nghe được mặt không chút biến sắc, nó lấy ra một tờ tiền và đập mạnh xuống bàn "Đây là tiền công cho bà đã tốn nước miếng để nói mấy lời nhảm nhí. Nếu ngày mai thấy cảnh sát ập đến thì nên biết là do tôi tố". Nói rồi, nó lạnh lùng bước ra xe còn cô bỗng ngồi xổm xuống, hỏi bà đồng tiếp
- Thưa thầy, làm sao sau 3 tháng thì ông Tơ, bà Nguyệt biết con và em ấy yêu nhau sâu đậm. Lỡ tụi con yêu nhau mà không sâu đậm thì có trở lại bình thường không? - Bà đồng liền đưa tay xoa đầu cô, nở nụ cười hiền từ đáp lại
- Hai đứa có yêu nhau sâu đậm không thì chỉ có 2 đứa biết, làm sao người ngoài biết được. Hạn chót là 24h ngày 7/9, nếu qua thời điểm này mà 2 đứa vẫn chưa trở lại bình thường thì con tự hiểu đi nha Kim Duyên. À không, phải gọi là Khánh Vân mới đúng.
- Sao...sao...thầy...lại biết tên con? - Kim Duyên kinh hãi hỏi. Bà đồng tiếp tục cười trong khi Khánh Vân đứng bên ngoài hét lớn vào "LẸ LÊN ĐIIIIII!!! NẾU CHỊ KHÔNG MUỐN ĐI BỘ THÌ RA ĐÂY NGAY LẬP TỨC!!!"
- Khánh Vân hối con rồi kìa. Mau đi đi - Bà đồng hiền dịu đáp và Kim Duyên cũng bước những bước chân nặng nề ra chỗ của Khánh Vân. Và cảnh tượng buồn cười tiếp tục diễn ra. Một cô gái vô cùng nữ tính đang chở một cô gái vô cùng nam tính và cũng đang ôm chặt lấy eo mình từ phía sau
- Này, ông Tơ! Sao cháu của ông lại đối xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-gioi-tinh-dung-tinh-yeu/1065074/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.