Không được tự nhiên nhận khăn mặt, Cố Vân hỏi: “Ngươi tên là gì?”
Cô bé cúi đầu, thanh âm bé rất giống con kiến, “Tiểu Vi.”(ta chém)
“Ân, tên thực hay.” Rất thích hợp nàng, Cố Vân không hiểu lắm cùng quá mức ngượng ngùng nữ hài tử ở chung, rõ ràng đến khay cầm lấy quần áo ở trên người khoa tay múa chân. Minh thúc cho nàng chọn quần áo đều đã muốn thanh lịch, Cố Vân tùy tay chọn thích hợp hôn lễ quần áo màu tím nhạt, đối với phía sau nữ hài nói: “Ta nghĩ mặc bộ này, ngươi làm cho ta một cái đơn giản nhất kiểu tóc xứng nó là có thể.”
“Vâng.” Cô gái nhìn thoáng qua quần áo trên tay Cố Vân, đại khái đã biết làm kiểu tóc như thế nào nhưng là cô nương nói muốn đơn giản,cô gái không có thể xác định, quanh co hỏi, “Ta làm cho cô nương một cái lạc hà kế, hoặc là... Lưu vân kế.”
Cố Vân hoàn toàn nghe không hiểu, cường điệu một chút, “Tùy tiện, tóm lại đơn giản.”
“Vâng.” Không dám hỏi lại, cô gái suy tư — một lát sau, mới động thủ chải tóc.
Nửa giờ sau ——
Cố Vân đã có chút không kiên nhẫn, rốt cục, cô gái than nhẹ cười nói: “Tốt lắm, cô nương nhìn xem có vừa lòng.”
Cuối cùng cũng chuẩn bị tốt! Cố Vân tùy tiện nhìn lướt qua gương đồng chính mình, đơn giản búi tóc ở sau đầu, mái tóc lần lượt thay đổi, thoạt nhìn rất trình tự lại không hiện phiền phức, Cố Vân thực vừa lòng, đang chuẩn bị đứng dậy thay quần áo, con gái bưng tới hoa lệ hoàng kim vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-tan-nhan-chi-quan-su-phu-nhan/647565/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.