Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cô ngồi xuống đưa tay xoa xoa mồ hôi trên trán, lại nhìn Âu Dương Thần đang ngất đi, cô lắc anh ta hai lần thấy anh ta không phản ứng thì vô cùng lo lắng.
Nơi này có thể nhìn thấy chút ánh mặt trời, cho dù đỉnh đầu vẫn là mây bao phủ, nhưng có ánh mắt trời chiếu tới.
Cho nên nhiệt độ nơi này sẽ cao hơn một chút, thực vật xung quanh cũng tươi tốt hơn nhiều.
Thấy máy miệng vết thương trên người Âu Dương Thần đang chảy máu, trên người anh ta quần áo gần như bị dính máu, cô nhíu chặt mày nhìn xung quanh.
Tuy cô không sống cuộc sống dã ngoại nhưng một chút kiến thức bình thường vẫn phải biết tới, có rất nhiều thuốc cầm máu đều mọc ở hoang dã.
Thứ cầm máu khác cô không biết nhưng có một lại gọi là cây tử đằng trắng.
Loại cây này sống trong sơn sốc, gần cách khe rạch, có tác dụng ngưng máu vô cùng hiệu quả.
Lê Hiểu Mạn định dùng nước rửa sạch miệng vết thương cho anh ta trước mới leo lên sơn cốc tìm tử đằng trắng cầm máu.
Cô cẩn thận tìm một tiếng đồng hồ mới phát hiện ra loại cây này.
Nhưng nó không mọc ở giữa sơn cốc mà ở trên vách núi.
Vì có thể hái được nó, cô không thể không cầm từng cây trên vách núi mà leo lên.
Cô cắn răng dùng hết sức leo đến chô cây tử đàng, lấy được nó, nắm chặt từng chút kéo ra.
Không tệ, khoảng cách so với đáy cốc không cao, độ nguy hiểm vẫn thấp hơn nhiều, cô tìm hơn 20ph
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557508/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.