Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Ba người kia đều bị bắn trúng cổ tay, súng trong tay rơi xuống đất, tay trái nắm lấy cổ tay phải đang chảy máu bị thương, đầy mặt thống khổ.
Knox và mười vệ sỹ kia đều không ngờ rằng Long Tư Hạo lại đột ngột nổ súng, vì vậy lúc Long Tư Hạo đột nhiên nổ súng, không chỉ bắn chính xác, mà tốc độ cũng nhanh, mười vệ sỹ kia đều không kịp phản ứng.
Đợi đến lúc bảy người còn lại kịp phản ứng chuẩn bị lấy súng ra, bọn họ lại nghe thấy mấy tiếng súng “Đoàng đoàng đoàng” vang lên, lại thêm ba người nữa chưa kịp động tay vào cò súng, cổ tay đã bị bắn trúng.
Mà người vừa mới bắn trúng ba người đó là Lăng Hàn Dạ và Lạc Thụy, hai người đồng thời nổ súng, ngay cả súng lên ba người kia cũng chưa kịp lên đã bị bắn trúng.
Knox thấy ba người Long Tư Hạo, Lạc Thụy, Lăng Hàn Dạ dùng thời gian ngắn nhất bắn rơi súng trong tay mấy vệ sỹ của ông ta kia, ông ta lập tức giơ tay lên tỏ ý bảo mấy người còn dư lại dừng nổ súng.
Có hai người không dừng hành động lại, bắn ra hai phát súng, Lăng Hàn Dạ và Lạc Thụy thấy vậy, đồng thời né người tránh đạn.
Knox thấy hai người bọn họ tránh được đạn, vỗ tay nói: “ Được rồi, rất tốt, không hổ là người bên cạnh Glen, người người đều thân thủ bất phàm.”
Long Tư Hạo lười nói nhảm với Knox nữa, anh nguy hiểm nheo mắt lại, ánh mắt lãnh lệ kinh người: “Hiểu hiểu ở đâu?”
Knox đứng lên, mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557470/chuong-907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.