Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Long Tư Hạo nhìn cô nghiêm túc: “Có chuyện rất quan trong.”
Cô liếc anh một cái rồi mới đứng dậy rời đi.
Mà cô vừa rời khỏi ghế chưa đầy hai giây thì Lăng Hàn Dạ đã sải bước đi tới, trực tiếp ngồi xuống, hai chân bắt chéo lên nhau ngả lưng tựa vào ghế nhìn cô cười giảo hoạt: “Cảm ơn Long thái thái.”
Lê Hiểu Mạn quét mắt nhìn anh ta cùng Long Tư Hạo, sau đó nhìn qua người Lâm Mạch Mạch, áy náy cười: “Mạch Mạch, mình không thể giúp bạn.”
Vừa nãy cô ngồi xuống cạnh Lâm Mạch Mạch là vì đồng ý với yêu cầu của Lâm Mạch Mạch.
Ngay sau đó Long Tư Hạo đã kéo tay cô đi đến trước bàn ăn dài ngồi xuống.
Lâm Mạch Mạch nhìn thấy người ngồi cạnh mình là Lăng Hàn Dạ liền muốn đứng lên, có điểu cặp chân dài của anh ta đâu phải chỉ để trưng, nhanh chóng chặn lấy đường đi của cô, lườm cô cười tà mị: “Lâm tiểu thư, hai ta đều quen biết nhau, ngồi xuống tán gẫu một chút đi.”
Mặc cho Lâm Mạch Mạch động động chân Lăng Hàn Dạ vẫn không buông tha.
Ánh mắt cô bừng bừng lửa giận nhìn anh ta nói: “Họ Lăng kia, anh đừng có mà quá đáng.”
Đáy mắt Lăng Hàn Dạ mang theo ý cười nhìn cô: “Chỉ cần em ngoan ngoãn ngồi xuống, tôi sẽ co chân lại ngay lập tức, còn không, tôi sẽ còn làm ra nhiều chuyện quá đáng hơn nữa kìa.”
Nói xong, anh ta thu chân lại, nhưng tầm nhìn lại rơi xuống ngực cô.
Bởi vì trước ngực Lăng Hàn Dạ còn để lại nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557430/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.