Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lạc Thụy híp mắt nhìn anh ta: “Đó là tổng giám đốc phu nhân là của chúng tôi! Thé nào? Có vấn đề gì à?”
“Cô ấy vừa tới, hỏi tôi một chuyện.”
Lạc Thụy nhìn Long Tư Hạo, rồi nhìn anh ta hỏi: “Tổng giám đốc phu nhân của chúng tôi hỏi cậu cái gì? Cậu nói chi tiết, mới có lợi cho cậu.”
Lưu Bưu bây giờ đã thu hết lại vẻ hung hãn ngày hôm qua, nói chi tiết: “Chuyện cô ấy hỏi đều liên quan đến người tên Sophie.”
Lạc Thụy nhướng mày: “Chuyện mà tổng giám đốc chúng tôi muốn hỏi cũng liên quan đến người tên Sophie đó...”
Nói đến đây, Lạc Thụy thu lại nụ cười trên môi, sắc mặt lạnh xuống: “Sophie đó nói xấu tổng giám đốc phu nhân của chúng tôi, cậu nghĩ chúng tôi có nên bỏ qua cho cô ta không?”
Lưu Bưu nhìn Lạc Thụy đang lạnh mặt, lắc lắc đầu: “Không nên.”
Lạc Thụy cười: “Vậy cậu có cách nào khiến cô ta thân bại danh liệt không?”
“Tôi?” Lưu Bưu kinh ngạc: “Tôi... Tôi không có.”
“ Tổng giám đốc của chúng tôi nói cậu có, vậy thì cậu nhất định sẽ có.”
Lưu Bưu nhìn về phía Long Tư Hạo, đúng lúc gặp phải ánh mắt lạnh thấu xương của anh, anh ta sợ run, lập tức nghĩ gì nói đó: “Có, tôi có cách.”
Lạc Thụy nhíu mày: “Thật sao?”
Lưu Bưu thề: “Có, chắc chắn có, tôi có lợi gì?”
...
Hai ngày sau, một tin tức nổi lên trang đầu của các tạp chí lớn ở thành phố K.
Là tin Sophie bị cưỡng bức, không chỉ như vậy, mấy tên côn đồ cưỡng bức cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557403/chuong-840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.