Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Một tên trong số đó hung tợn nói, xong, gã phất con dao bầu trong tay lên nhằm về hướng Lạc Thụy.
Thấy thế, Lạc Thụy vẫn không chút hoang mang đi về phía trước, khóe môi khẽ nhếch vẽ ra nụ cười mê người: “Em trai, giờ đã là xã hội gì rồi, thời buổi này mà còn dùng dao bầu ra khè không thấy mất mặt à? Anh trai tặng em viên đạn để mở rộng tầm mắt nhé.”
Nói xong, cổ tay trắng ngần khẽ xoay vòng, hệt như có ma thuật trong tay bỗng nhiên hiện ra một khẩu súng, không chút do dự, anh ta dứt khoát lên nòng bóp cò.
“Pằng –”
Tiếng sung bất thình lình vang lên cùng lúc đó có hai tên côn đồ khác lao ra từ căn nhà hoang, hai tên cắc ké kia quần cũng chưa kịp xỏ, lọt tọt chạy ra.
Trong ba tên, một tên khác thì bị anh ta bắn xuyên người, nằm bất động trên mặt đất.
Một tên ban nãy vung dao muốn chém Lạc Thụy lúc này đây mặt xanh như đít nhái, sợ đứng mức đứng trân tại chỗ hai chân run lẩy bẩy.
Tên còn lại trông thấy súng trên tay Lạc Thụy là hàng thật, liền sợ đến đi thụt lùi, mặt mày không cắt ra hột máu.
Hai tên vừa chạy ra đến quần cũng chưa mặc xong sợ hãi nhìn Lạc Thụy, không dám bước lên.
Gã bị bắn nằm trên đất là lão đại của bọn chúng, bọn chúng nào dám lấy dao đấu súng.
Đáy mắt Lạc Thụy mang theo ý cười quét mắt nhìn bộ dạng co rúm của cả năm tên con đồ, sau đó hiên ngang bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557392/chuong-829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.