Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lâm Mạch Mạch nghe vậy, cô nhướn mày nhìn về phía Lê Hiểu Mạn, cong môi hỏi: “Nam thần thật sự bận rộn như vậy sao?”
Lê Hiểu Mạn mỉm cười nhìn Lâm Mạch Mạch: “Hôm nay không nói chuyện của mình, nói chuyện về cậu đi.”
Lâm Mạch Mạch khẽ nâng mí mắt: “Nói về mình? Nói chuyện gì của mình?”
Lê Hiểu Mạn liếc mắt nhìn Ngụy Vũ Bân bên cạnh Lâm Mạch Mạch, rồi lại nhìn về phía tiểu Nghiên Nghiên, cô dịu dàng cười với con gái: “Nghiên Nghiên, mẹ muốn cùng trò chuyện riêng với dì Lâm một lát, con có thể rủ anh Vũ Bân bên cạnh chúng ta đi đâu đó ngồi được không? Muốn uống gì, ăn cái gì, cứ tùy ý gọi, tuy nhiên không được phép uống cà phê.”
Tiểu Nghiên Nghiên chớp mắt nhỏ: “Nhưng nơi này là quán cà phê à nha! Không uống cà phê thì uống gì?”
Lê Hiểu Mạn dịu dàng xoa xoa đầu nhỏ của bé: “Nghiên Nghiên biết mà, nơi này ngoài cà phê ra, còn có món tráng miệng, kem ly, tiramisu, bánh mì, bánh sandwich… có rất nhiều món ăn ngon, Nghiên Nghiên có rất nhiều lựa chọn, nhưng không được phép lựa chọn cà phê, con nít uống cà phê sẽ trở thành ngu ngốc.”
Tiểu Nghiên Nghiên chưa uống cà phê bao giờ, bé vốn muốn uống, nhưng nếu mummy không cho phép, vậy bé đành gắng gượng lựa chọn món khác thôi.
“Được rồi! Vì có thể thông minh hơn, con tuyệt đối sẽ không uống cà phê.”
Tiểu Nghiên Nghiên nói với mẹ của bé, rồi nhìn về phía Ngụy Vũ Bân, bé nở nụ cười ngọt ngào với cậu: “Anh Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557359/chuong-796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.