Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Dứt lời, Lê Hiểu Mạn liền đứng lên, ánh mắt lãnh đạm nhìn Hoắc Nghiệp Hoằng: “Ông nội Hoắc, Tư Hạo sẽ không tới, bây giờ cháu có thể đón Nghiên Nghiên đi chưa?”
Hoắc Nghiệp Hoằng nắm chặt cây gậy, ánh mắt hòa ái như cũ nhìn Lê Hiểu Mạn: “Mạn Mạn, nếu Tư Hạo không đến, ông sẽ không cho cháu đón Nghiên Nghiên đi, cháu có thể lên lầu gặp nó.”
Hoắc Nghiệp Hoằng nói xong liền ra hiệu quản gia Hoắc Nghiêm dẫn Lê Hiểu Mạn lên lầu gặp Tiểu Nghiên Nghiên.
Lê Hiểu Mạn nheo mắt nhìn Hoắc Nghiệp Hoằng một lát, mới đi lên lầu theo quản gia.
Trên cầu thang, cô gặp Lý Tuyết Hà.
Bà mặc áo dài ngắn diễm lệ, vóc người vẫn giống năm năm trước, nhưng khuôn mặt mặc dù đã trang điểm đậm thế nhưng không che giấu được dấu vết năm tháng lưu lại trên mặt bà.
Lê Hiểu Mạn chỉ liếc Lý Tuyết Hà một cái liền không để ý bà, trực tiếp đi qua người bà.
“Lê Hiểu Mạn…” Lý Tuyết Hà trong kinh ngạc vì đột nhiên thấy Lê Hiểu Mạn phản ứng lại liền kêu cô.
Nghe tiếng Lý Tuyết Hà, Lê Hiểu Mạn không để ý bà, tiếp tục đi theo quản gia.
Lý Tuyết Hà thấy Lê Hiểu Mạn cũng không quan tâm bà, bà mặt đầy khinh bỉ: “Đồ mất dạy, qua năm năm, ngay cả lễ phép cơ bản cũng không học được.”
Lê Hiểu Mạn vẫn không để ý tới Lý Tuyết Hà, cô và loại người tự cho là đúng đó không có gì đáng nói.
Phòng Nghiên Nghiên ở chính là phòng năm năm trước cô từng ở lúc ở Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557298/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.