Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô dịu dàng nhìn cô ấy cười nói: “Được rồi, nếu cô có thể để cho con gái tôi thích cô còn có thể cướp Tư Hạo khỏi tôi thì tôi tự động rời đi có được không?”
Lăng Dinah thấy cô tràn đầy tự tin, cô ghen tỵ lại cảm thấy khó chịu: “Lê Hiểu Mạn, cô đừng có đắc ý, tôi nhất định có thể cướp anh Tư Hạo, cô chờ đó.”
Lê Hiểu Mạn cau mày cười nhìn cô ấy: “Được, chúng ta cùng phóng ngựa ra đi.”
“Cô… cô cứ thế tin tưởng anh Tư Hạo không bị tôi cướp đi sao?”
Lê Hiểu Mạn nhìn Lăng Dinah cười gật đầu: “Ừ.”
Cô chỉ đơn giản trả lời làm cho Lăng Dinah tức đến dậm chân, trong lòng càng ghen tỵ hơn.
Bởi vì một người đàn bà sẽ không dễ dàng để cho người đàn bà khác tới cướp người đàn ông của mình, trừ khi co ấy biết người đàn ông kia rất yêu cô ấy.
Mà Lê Hiểu Mạn tràn đầy tự tin nói như vậy chứng minh cô ấy rất tin tưởng Long Tư Hạo, biết ai cũng không đoạt nổi anh đi.
Cô tự tin nói như vậy vì Long Tư Hạo cho cô đủ tình yêu, đủ tin tưởng.
Mà Lăng Dinah cô ấy hy vọng một người đàn ông có thể cho cô ấy sự tin tưởng lớn như vậy để cho cô trăm phần trăm tin tưởng, anh sẽ không bị bất cứ người đàn bà nào cướp đi.
Thấy Lăng Dinah hiếm khi cúi đầu không nói, bộ dạng tinh thần chán nản, Lê Hiểu Mạn ôn hòa nói: “Lăng tiểu thư, tôi rất thích cá tính của cô, dám nói dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557294/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.