Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Tháy vậy Lê Hiểu Mạn kinh ngạc nhìn anh ta, nhận lấy xem là nước hoa, cô đang muốn đưa lên mũi ngửi thì Long Tư Hạo đã thò tay che kín mũi cô.
“Bà xã à, đừng có ngửi.”
Lạc Thụy nghe Lạc Thụy gọi bà xã, anh ta mở to mắt: “Oà, tổng giám đốc từ lúc nào gọi Lê tiểu thư là bà xã rồi hả?”
Lê Hiểu Mạn đỏ mặt, dịu dàng nhìn Long Tư Hạo: “Trợ lý Lạc, tôi và Tư Hạo đã nhận chứng nhận kết hôn rồi.”
“Cái gì? Lê tiểu thư và tổng giám đốc lĩnh chứng rồi sao?” Lạc Thụy kinh hãi mở to mắt, khoa trương há hốc miệng: “Khi nào vậy? Sao tôi lại không biết chuyện đó?”
Dứt lời anh ta nhìn Long Tư Hạo, ủy khuất nói: “Tổng giám đốc, anh quá không chu đáo rồi, Lê tiểu thư… á…không, tổng giám đốc phu nhân rốt cuộc cũng thu nhận anh vậy mà anh không thèm nói với tôi một tiếng, tốt xấu gì tôi, Lăng thiếu và Tô thiếu, chúng tôi đều là người nhà mẹ đẻ của anh không dễ gì mà ‘gả’ được ra ngoài, sao không nói cho chúng tôi biết chứ? Anh đúng là không suy nghĩ kĩ mà, tổng giám đốc, anh định cùng phu nhân khi nào cử hành hôn lễ? Tôi muốn làm phù rể, nếu anh và phu nhân không ngại tôi thay phù dâu cũng được.”
Long Tư Hạo giật giật khóe môi, nhìn Lạc Thụy nói lời vô nghĩa, gương mặt anh trầm xuống: “Tôi bảo cậu tới không phải để nói lời vô nghĩa.”
Lập tức anh nhận lấy hai chai nước hoa trong tay Lê Hiểu Mạn ném cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557292/chuong-729.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.