Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lập tức anh vươn tay ôm cô vào lòng, môi mỏng dán lên tai cô, thanh âm trầm thấp: “Đúng lúc, chúng ta có thể nhân cơ hội hưởng thụ thế giới hai người, em muốn ăn anh trước hay ăn cơm trước?”
“Ăn cơm trước, em đi nấu. “ Lê Hiểu Mạn đỏ mặt, nhướn mày nhìn anh, sau đó từ rời khỏi ngực anh đi xuống phòng bếp.
Long Tư Hạo híp mắt, ánh mắt sáng quắc nhìn tấm lưng mảnh khảnh của cô: “Hiểu Hiểu, anh muốn ăn em trước.”
Dứt lời, anh bước tới, bàn tay giữ chặt tay cô, thoáng dùng sức liền kéo cô vào lòng.
“Tư... Ưm...”
Lê Hiểu Mạn còn chưa phản ứng lại, môi Long Tư Hạo liền áp tới, gắt gao cuốn lấy môi cô.
Nụ hôn nồng cháy như một đốm lửa thiêu đốt môi cô.
Cô bị nhiệt tình như bão táp của anh ập tới cuốn theo, chỉ giật mình một cái, sau đó hai tay cô khoác lên cổ anh, khẽ ngẩng đầu, nhiệt tình đáp lại nụ hôn của anh.
Hai người vừa hôn vừa đi vào phòng ngủ, mà trên sàn từ phòng khách đến phòng ngủ đều trải đầy quần áo hai người, kiều diễm một mảnh.
Trong phòng ngủ, hơi thở ái muội lan tỏa, thật lâu không tiêu tan.
Bữa sáng hôm sau kết thúc, Long Tư Hạo không đến công ty, còn muốn kéo Lê Hiểu Mạn đi tiếp tục thế giới hai người, Lê Hiểu Mạn nói muốn dẫn anh đến một nơi anh thích nhất, nhưng cũng không nói với anh là đi đâu.
Bởi vì Lê Hiểu Mạn tạm thời không muốn Long Tư Hạo biết cô muốn dẫn anh đi đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557278/chuong-715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.