Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Trong phòng làm việc, mấy người bao gồm cả Long Tư Hạo vừa nghe thấy giọng nói non nớt tràn đầy kinh ngạc này vang lên, tất cả đều ngẩng đầu lên xoay người nhìn về phía Lê Hiểu Mạn và tiểu Nghiên Nghiên không biết đã vào từ lúc nào.
Lạc Thụy kinh ngạc nhìn hai người: “Lê tiểu thư, tiểu bất điểm, hai người đến đây từ lúc nào vậy?”
Lê Hiểu Mạn hòa nhã nhìn Lạc Thụy, cô khẽ nở nụ cười yếu ớt: “Vừa mới tới.”
Lăng Dinah xoay người nhìn thấy Lê Hiểu Mạn thì giật mình trong giây lát, rồi ánh mắt của cô ta rơi xuống trên người tiểu Nghiên Nghiên.
Thấy khuôn mặt nhỏ non nớt của tiểu Nghiên Nghiên chắc chắn chính là bản sao thu nhỏ của Lê Hiểu Mạn, cô ta mở to đôi mắt màu nâu đồng, đưa tay ra chỉ vào tiểu Nghiên Nghiên, khiếp sợ liếc nhìn Lê Hiểu Mạn, không dám tin hỏi: “Đây là con gái của cô? Cô đã có con gái?”
Cô ta mới rời đi năm năm mà thôi, Lê Hiểu Mạn lại đã có con gái rồi.
Nhìn khuôn mặt đầy khiếp sợ và không dám tin của Lăng Dinah, Lê Hiểu Mạn hơi mím môi cười, cô nhìn về phía tiểu Nghiên Nghiên, dịu dàng nói: “Nghiên Nghiên, gọi chị Dinah.”
Tiểu Nghiên Nghiên khẽ gật đầu với mẹ, bé ngẩng đầu lên nhìn về phía Lăng Dinah, ngọt ngào cười với cô ta: “Em chào chị Dinah, em là con gái của mommy, thật 100%.”
Lăng Dinah nhìn chằm chằm vào cô bé đang nở nụ cười ngọt ngào với mình, khuôn mặt nhỏ phấn điêu ngọc trác kia thật sự quá đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557272/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.