Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Long Quân Triệt nghe thấy tiểu Nghiên Nghiên gọi tiếng “Mommy” kia thì biết Lê Hiểu Mạn đã tới.
Ông ta hơi híp đôi mắt hoa đào lại, sau đó mỉm cười quay người sang.
Lê Hiểu Mạn thấy người đang nói chuyện với tiểu Nghiên Nghiên là Long Quân Triệt, cô hơi giật mình, trong mắt thoáng kinh ngạc, sau đó cô vội đi tới trước mặt tiểu Nghiên Nghiên, nắm tay nhỏ của bé.
“Long tiên sinh, sao lại là ông?”
Mặc dù cô mới chỉ gặp Long Quân Triệt hai lần, nhưng cô có ấn tượng hơi sâu với ông ta, cho dù đã qua năm năm, hôm nay gặp lại, cô vừa nhìn đã có thể nhận ra ông ta ngay.
Long Quân Triệt ôn hòa nhìn Lê Hiểu Mạn, ông ta dịu dàng cười với cô: “Mạn Mạn, không ngờ rằng cô còn nhớ tôi.”
Lê Hiểu Mạn nhìn về phía Long Quân Triệt, trong lòng hơi nghi ngờ: “Long tiên sinh, tại sao ông lại ở đây?”
Tiểu Nghiên Nghiên ở bên cạnh cô nhìn về phía Long Quân Triệt, rồi lại nhìn về phía mẹ yêu của bé, bé cất giọng nói non nớt hỏi: “Mommy, ông ấy biết tên con à nha! Ông ấy là ai vậy? Mommy quen ông ấy à?”
Lê Hiểu Mạn nghe thấy tiểu Nghiên Nghiên nói Long Quân Triệt biết tên của bé, nghi ngờ trong lòng cô càng sâu hơn.
Sau đó, cô nhìn Long Quân Triệt bằng ánh mắt mang theo mấy phần tìm tòi nghiên cứu: “Long tiên sinh, sao ông lại biết tên của con gái tôi?”
Khoảng khắc này, cô không khỏi nghĩ đến chuyện phát sinh trong lễ cưới của Hoắc Vân Hy và Hạ Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557269/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.