Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Long Tư Hạo chờ đợi đứa bé đầu tiên của bọn họ như thế, nhưng mà cứ như vậy không có nữa, trong lòng cô cực kì hổ thẹn với anh.
Hoắc Vân Hy thấy cô không nói gì, ánh mắt cực kì lạnh lẽo, hơn nữa còn tràn đầy hận thù, sắc mặt ngưng trọng: “Mạn Mạn, anh tra ra được ngày đó người thiết kế em là một người thần bí.”
Dứt lời Hoắc Vân Hy liền thuật lại cuộc điện thoại ngày đó ở công ty anh ta nhận được từ khách sạn cho cô nghe.
Sau khi nói xong anh ta thâm ý nhìn cô: “Mạn Mạn, anh vì sao đột nhiên nhận được điện thoại mới tới khách sạn, em cũng xuất hiện ở khách sạn, nhưng lại sinh non, cũng chắc chắn có liên quan đến người thần bí kia, nói không chừng hắn ta cho em ăn thuốc gì đó mới khiến cho em bị sinh non.”
Hoắc Vân Hy nói vậy càng nhắc nhở Lê Hiểu Mạn, trong mắt cô chợt lóe, chẳng em cô đột nhiên sinh non là vì thuốc trợ sản?
Từ đầu cô còn cho rằng đứa bé chưa sinh ra đã hít thở không thông mà chết cũng là vì cô không có sức sinh ra mà khiến cho bé chết, sau này cô từng hoài nghi chuyện cô sinh non có điều quỷ dị, cô vẫn luôn điều tra chuyện này nhưng vẫn không có kết quả.
Ban đầu cô nghi ngờ chuyện xảy ra ngày hôm đólà Hoắc Vân Hy thiết kế nhưng trải qua điều tra cô có thể xác định không liên quan gì tới anh ta.
Nhưng mà sau này lại không thể tra là ai hại cô.
Xem ra nhất định là người thần bí mà Hoắc Vân Hy đã nói tới.
Cô nghĩ tới chuyện xảy ra vào mấy ngày ở trong biệt thự ven hồ Thủy Lộ, vốn vì ăn phải thuốc tránh thai, sau đó lại đột nhiên nghe thấy âm thanh người mẹ đã chết của cô.
Những chuyện kia đều có liên quan đến người thần bí, cô khôn rõ cô và người thần bí kia có thâm cừu đại hận gì với cô mà hắn ta lần này tới lần khác thiết kế hãm hại cô?
Người thần bí kia có thể ở biệt thự ven hồ Thủy Lộ đối phó với cô chứng mình trong biệt thự không thiếu người hắn ta cài vào.
Hiện tại cô càng kiên định quyết tâm phải về biệt thự ven hồ Thủy Lộ, bởi vì chỉ có như thế cô mới có thể tìm ra người thần bí hại cô là ai.
Chỉ có bắt được người thần bí, nguyên nhân đứa bé đầu tiên của cô và Long Tư Hạo chết mới rõ ràng.
Hiện tại cô bắt đầu hoài nghi Lê Tố Phương chết cũng có quan hệ với người thần bí.
Hoắc Vân Hy thấy cô lâm vào trầm tư, ánh mắt vẫn nhìn cô chằm chằm sau đó gọi cô: “Mạn Mạn…”
Lê Hiểu Mạn lấy lại tinh thần ngước mắt lạnh nhạt nhìn anh ta, giọng nói lãnh đạm: “Hoắc tổng, cảm ơn anh đã mang tin tức tới, hiện tại anh có thể đi rồi sao?”
Từ đầu đến cuối Hoắc Vân Hy vẫn đứng cách xa cô, anh ta nhăn mày, trong mắt đầy sự mất mác: “Mạn Mạn, được rồi, anh về trước vậy, nếu chuyện này lại có đầu mối anh sẽ báo cho em.”
Dứt lời anh ta cười dịu dàng với cô sau đó đi qua người cô sải bước rời đi.
Rời khỏi phòng làm việc của Lê Hiểu Mạn, anh ta nhận được điện thoại sau đó liền đi tới nghĩa trang An Khang.
Trước mộ Long Nhã Tâm có một người đàn ông mặc quần áo màu đen đang đứng.
Dáng người người đàn ông cao lớn, khí chất tao nhã mà cao quý, đôi mắt đào hoa gắt gao nhìn chằm chằm hình chụp của Long Nhã Tâm ở trên bia mộ, ánh mắt cực kì lợi hại như muố xuyên thấu tấm hình trên bia.
Ông ta gắt gao nắm chặt hai tay buông hai bên người, ánh mắt thâm thúy che đi sự đau khổ bên trong.
Lúc này sau lưng ông ta vang lên âm thanh nghi hoặc: “Rốt cuộc ông và bà ấy có quan hệ gì?”
Nói chuyện điện thoại liền tới nghĩa trang An Khang, người vừa lên tiếng lúc này chính là Hoắc Vân Hy.
Anh ta thấy người đàn ông nhìn chằm chằm bức hình trên bia mộ của Long Nhã Tâm, không nhịn được lên tiếng hỏi.
Người đàn ông nhếch môi nở nụ cười cao thâm, âm thanh lạnh lùng: “Ngược lại tôi rất muốn có quan hệ gì đó với cô ấy nhưng mà cô ấy và Long Quân Triệt tôi không có quan hệ gì.”
Dứt lời người đàn ông xoay người che đi sự đau khổ trong mắt.
Người đàn ông này đúng là Long Quân Triệt.
Hoắc Vân Hy nheo mắt nhìn ông ta hỏi: “Ông tới thành phố K lúc nào?”
Long Quân Triệt không đáp lời Hoắc Vân Hy mà lạnh lẽo nhìn anh ta: “Cậu đi gặp cô ấy rồi hả?”
Hoắc Vân Hy lạnh nhạt nhìn ông ta không hề phủ nhận: “Đúng vậy.”
Cúi đầu xuống, ánh mắt anh ta hiện lên sự mất mác, giọng nói có chút bi thương: “Cô ấy có con gái rồi.”
Long Quân Triệt nghe Lê Hiểu Mạn có con gái, trong lòng cẩm thấy cao hứng thay cho cô.
Lập tức ông ta hỏi Hoắc Vân Hy: “Con gái cô ấy bao nhiêu tuổi rồi? Cao lớn thế nào hả? Có phải xinh đẹp giống cô ấy hay không?”
Hoắc Vân Hy thấy Long Quân Triệt hỏi chuyện con gái của Lê Hiểu Mạn lại cảm thấy ngoài ý muốn.
Anh ta và Long Quân Triệt quen nhau năm năm, tuy không rõ tính cách ông ta như lòng bàn ay nhưng rõ ràng ông ta là một người lạnh lùng tàn nhẫn, đối với ai cũng cực kì lạnh nhạt và nghiêm khắc.
Nhất là đám thuộc hạ ông ta huấn luyện, mặc kệ là nam hay nữ, đủ đoạn cực kì tàn nhẫn, mà ông ta đối với anh ta càng huấn luyện nghiêm khắc ác độc hơn.
Ông ta chưa bao giờ quan tâm đến ai nhưng anh ta lại không ngờ ông tai lại quan tâm con gái Lê Hiểu Mạn lớn thế nào rồi.
Long Quân Triệt thấy Hoắc Vân Hy cực kì ngoài ý muốn và nghi hoặc nhìn ông ta, lúc này ông ta mới nhận thấy vừa rồi mình hỏi như vậy thật không phù hợp với tính cách của ông ta.
Sao ông ta lại đột nhiên hỏi con gái của Lê Hiểu Mạn một người chưa từng gặp mặt lớn thế nào chứ?
Lập tức ông ta che giấu đi sự thất thối của mình, ánh mắt lãnh đạm nhìn Hoắc Vân Hy trầm giọng nói: “Hiện tại cô ấy có con gái rồi, cậu vẫn định cướp cô ấy từ trong tay Long Tư Hạo sao?”
Hoắc Vân Hy nhíu mày ánh mắt kiên định nhìn Long Quân Triệt: ”Năm năm trước tôi tiếp nhận huấn luyện của ông vì muốn cướp Mạn Mạn từ trong tay Long Tư Hạo vè, cho dù hiện tại cô ấy và Long Tư Hạo có con gái rồi tôi cũng không buông tay cô ấy ra.”
Năm năm trước anh ta theo ông ta đến Amazon tiếp nhận huấn luyện.
Một năm sau anh ta trở về thành phố K nhưng không biết Lê Hiểu Mạn đã đi đâu, không chỉ cô mất tích mà Long Tư Hạo cũng mất tích.
Anh ta tìm Lê Hiểu Mạn nửa năm nhưng không có tin tức của cô, anh ta cho rằng cô bị Long Tư Hạo mang đi nên càng quyết tâm muốn tiếp nhận huấn luyện để năng lực của mình mạnh thêm.
Mà phức thúc huấn luyện của anh ta là cắt đứt liên lạc với bên ngoài, không được tiếp xúc bất kì ai, xem như hoàn toàn cắt đứt với bên ngoài.
Ba năm huấn luyện như vậy lại thêm một năm kia, bốn năm ròng rã huấn luyện khiến cho anh ta như hoán cốt đổi thai, thực lực mạnh mẽ lên.
Hôm nay nếu anh ta đấu cùng Long Tư Hạo có phần thắng rất lớn, hơn nữa Long Tư Hạo không biết thực lực của anh ta như thế nào, anh ta muốn thắng càng dễ dàng hơn.
Thấy anh ta cực kì kiên định muốn cướp Lê Hiểu Mạn từ tay Long Tư Hạo, Long Quân Triệt cảm thấy không hiểu, năm năm trước ông ta hợp tác với Hoắc Vân Hy vì hai nguyên nhân.
Một là Long Tư Hạo không có lòng phòng bị với Hoắc Vân Hy, nếu ông ta bồi dưỡng Hoắc Vân Hy để đối phó với Long Tư Hạo thì phần thắng sẽ cao hơn.
Nguyên nhân thứ hai ông ta muốn hai anh em bọn họ tự giết nhau, ông ta muốn Hoắc Thần Phong chết không nhắm mắt, để cho ông ta nhìn hai đứa con trai của mình vì một người đàn bà mà chém giết lẫn nhau.
Lý Tuyết Hà vẫn cho rằng Hoắc Vân Hy là con trai của Long Quân Triệt nhưng mà cho tới bây giờ ông ta vẫn chưa bao giờ chạm vào bà ta.
Long Quân Triệt ông ta đời này chạm vào đàn bà cũng chỉ là người đàn bà hai mươi mấy năm trước trải qua tình một đêm với ông ta.
Vì để Lý Tuyết Hà trở thành cơ sở ngầm của ông ta ở Hoắc gia, toàn tâm toàn ý làm việc cho Long Quân Triệt ông ta, ông ta mới tận lực đi tiếp cận bà ta, để cho bà ta nghĩ lầm Hoắc Vân Hy là con ông ta, nghĩ lầm ông ta từng chạm vào bà ta.
Người đàn bà ngu ngốc kia cho rằng Hoắc Vân Hy là con trai ông ta.
Lời tác giả: Bao nhiêu người cho rằng Hoắc Vân Hy là con trai Long Quân Triệt? Cho rằng Hoắc Vân Hy và Hiểu Hiểu là anh em? Lời của Lý Tuyết Hà không nên tin
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.