Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Không đợi anh ta nói xong, Lê Hiểu Mạn đã cắt đứt lời của anh ta: “Âu tiên sinh, nếu như anh không nói ra yêu cầu cụ thể của anh, chúng ta sẽ khó thiết kế được bộ trang sức làm anh hài lòng.”
Âu Dương Thần lạnh lùng nhướn mày lên: “Đây là chuyện của các cô, các cô là nhà thiết kế, là người dựa vào cái đầu để ăn cơm. Nếu mọi việc đều phải dựa vào khách hàng nói yêu cầu cho các cô, rồi các cô dựa theo yêu cầu của khách hàng để làm việc, vậy các cô đừng gọi là nhà thiết kế nữa, mà gọi là nhà chế tác đi.”
Lê Hiểu Mạn cố gắng đè nén xúc động muốn cho Âu Dương Thần một cước đạp bay anh ta xuống lần nữa, cô mỉm cười: “Âu tiên sinh, xin lỗi, tôi vẫn giữ nguyên câu nói kia, nếu như anh không nói ra yêu cầu cụ thể của mình, chúng tôi rất khó có thể thiết kế ra mẫu trang sức khiến anh hài lòng.”
Âu Dương Thần híp mắt phượng lại, anh ta nhìn Lê Hiểu Mạn bằng nửa con mắt, nở nụ cười khinh miệt: “Làm sao? Nhanh như vậy mà đã tự biết mình rồi à? Văn phòng nhỏ của các cô chỉ có bản lĩnh như vậy thôi hả?”
“Ừ.” Vẻ mặt của Lê Hiểu Mạn lãnh đạm, cô bình thản liếc nhìn Âu Dương Thần: “Phòng làm việc của chúng tôi chỉ có bản lĩnh như vậy thôi, không phục vụ nổi được tượng phật lớn như anh đâu, mời anh đến chỗ khác.”
Âu Dương Thần híp mắt lại: “Làm sao? Muốn đuổi người? Tôi muốn nhà thiết kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557236/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.