Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Tiểu Nghiên Nghiên nhìn anh, tức giận xoay đầu đi, cái miệng vểnh cao: “Cháu làm gì tức giận chú chứ.”
“Vậy sao? Không có hả?” Long Tư Hạo nhíu mày nhưng khóe mắt đầy ý cười, môi cong cong: “Chú nhớ rõ từ đầu Nghiên Nghiên rất thích chú, còn nói chú giống baba xấu của cháu, vì sao đột nhiên lại ghét chú hả? Chẳng lẽ Nghiên Nghiên xem chú là baba xấu của cháu sao?”
Tiểu Nghiên Nghiên như bị nói trúng tâm sự, bé nhăn mày lắc đầu, trong mắt dâng lên hơi nước như muốn khóc.
Thấy vậy Long Tư Hạo đau lòng nhìn bé, ân cần nói: “Sao thế?”
Tiểu Nghiên Nghiên chớp mắt, nước mắt cứ thế rơi xuống, ánh mắt ai oán trừng anh, cong môi nước mắt cứ thế rơi mà không nói gì.
Long Tư Hạo đau lòng không thôi, đưa tay lau nước mắt cho bé, áy náy nói: “Nghiên Nghiên, có phải cháu biết gì đó rồi không?”
Tt không nói nhưng nước mắt càng rơi nhiều hơn.
Long Tư Hạo bé cô bé lên đi vào phòng khách, ngồi lên sofa, vừa lau nước mắt cho bé vừa dịu dàng hỏi: “Nếu Nghiên Nghiên có gì ủy khuất cứ nói cho chú, không nên giữ trong lòng có được không?”
Tiểu Nghiên Nghiên chớp đôi mắt đẫm lệ ủy khuất nhìn anh, mím môi vừa nức nở vừa hỏi: “Vì sao chú phải rời khỏi mẹ? Vì sao năm năm không đến nhìn mẹ? Vì sao không đến nhìn cháu? Chú hại cháu không có ba, chú hại cháu bị bạn học nói là đứa bé không có ba.”
Nghe tiểu Nghiên Nghiên nói, Long Tư Hạo đau lòng không thôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557218/chuong-655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.