Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Năm năm này anh ta vẫn luôn tìm cô, lại không nghĩ rằng khi gặp lại, cô đã có con gái?
Đáng yêu như vậy, vui vẻ như vậy, là con gái của cô cùng Long Tư Hạo sao?
Trái tim giống giống như bị một lưỡi dao sắc nhọn đâm trúng, đau đớn tràn khắp lòng.
Anh ta nâng mắc, ánh mắt mang theo mấy phần bi thống nhìn Lê Hiểu Mạn, thanh âm truyền cảm chen lẫn đau xót: “Mạn Mạn, em có con gái? Em đã kết hôn? Cùng Long Tư Hạo sao?”
Lê Hiểu Mạn không hề muốn trả lời Hoắc Vân Hy, làm bộ không quen biết anh ta, nắm tay tiểu Nghiên Nghiên xoay người tiến vào sân bay.
“Mạn Mạn...” Thấy thế, Hoắc Vân Hy nhanh chóng sải chân bước lên, ngăn cản Lê Hiểu Mạn.
Lê Hiểu Mạn nâng mắt, ánh mắt bình thản nhìn Hoắc Vân Hy, giọng nói xa cách: “Tiên sinh, tôi muốn đi đăng kí, cảm phiền anh tránh ra.”
Hoắc Vân Hy cứ như một tòa thành lớn đứng trước người Lê Hiểu Mạn, sừng sững bất động, hai con mắt đen thẳm như mực chăm chú nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ của cô, trong mắt cuộn lên những dòng tâm tình phức tạp, khiếp sợ có, bất ngờ có, mừng rỡ có, bi thống có, có cả nhớ nhung, vân vân...
Tiểu Nghiên Nghiên thấy chú đang đứng trước mặt ngăn cản mình và mẹ, cô nhóc nheo mắt nhìn chằm chằm Hoăc Vân Hy sau đó liền biết, nhóc con nhạy bén linh động, hai mày nhăn lại, bàn tay nhỏ che bụng mình, rồi ngồi xổm xuống, bày ra bộ dạng tựa hồ rất thống khổ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557209/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.