Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đáy mắt tĩnh mịch của anh điểm nét cười, sáng rực nhìn cô, giọng nói trầm thấp dịu dàng: “Hiểu Hiểu, anh bỉ ổi nhưng không phong lưu, cho dù em tin hay không, năm năm nay anh chưa từng chạm vào cô gái nào khác, chỉ lúc đối diện với em anh mới bỉ ổi được thế này, tin anh đi, chỉ có em mới khiến anh trở thành động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới thôi.”
Dứt lời, anh liền cúi đầu hôn lên môi cô.
Lời nói của anh khiến Lê Hiểu Mạn rung động, đôi mắt trong veo của cô nhìn người đàn ông tuấn tú này chăm chăm, đôi mắt ánh lên vẻ phức tạp, không hề đáp lại.
Long Tư Hạo trằn trọc hôn lên môi trên của cô một chốc, không thấy cô đáp lại, anh tách môi của cô ra, bàn tay lớn trắng trẻo cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô đặt lên cổ anh, ánh mắt nóng rực nhìn cô, giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Đáp lại anh, chỉ lúc này thôi, được không?”
Giọng nói trầm thấp của anh ẩn chứa vẻ khẩn cầu, Lê Hiểu Mạn chau đôi mày thanh tú, đôi mắt trong suốt đối diện đôi mắt hẹp dài bị tình dục đốt cháy của anh, đôi mắt khẩn cầu khiến cô xúc động.
Cô rũ mắt xuống, khẽ mím môi: “Long Tư Hạo… A…”
Long Tư Hạo lại cúi xuống lần nữa, hôn lên môi cô, giọng nói trầm khàn: “Đừng nói gì hết, cũng đừng nghĩ gì cả, chúng ta tạm thời vứt bỏ hết thảy được không?”
Dứt lời, nụ hôn dịu dàng của anh đã rơi lên mặt, lên mũi, lên môi cô.
Đón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557169/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.