Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lê Hiểu Mạn vì lời anh mà kinh hãi, hốc mắt anh không có vấn đề chứ, sự thật rõ ràng như vậy anh cũng không nhìn ra?
Mặt cô vì bị anh hôn mà ửng đỏ, cô kinh ngạc trợn mắt nhìn anh: “Long Tư Hạo, mắt anh có vấn đề sao? Có phải con gái của tôi hay không, anh thật sự không nhìn ra sao?”
Thấy vẻ mặt kiên định của cô, Long Tư Hạo nhắm mắt, trong đầu vừa tức giận vừa hối hận thống khổ.
Anh không cách nào tiếp nhận cô sinh đứa con gái cho người đàn ông khác, không cách nào tiếp nhận cô thật sự cùng người đàn ông khác…
Mặc dù sự thật hiện rõ trước mặt anh, nhưng anh không nguyện tin tưởng.
Ánh mắt anh sâu kín nhìn cô, đường nét khuôn mặt lạnh lùng cứng rắn, quanh thân tản ra lệ khí: “Rốt cuộc người đàn ông đó là ai?”
Lê Hiểu Mạn thấy anh hỏi tới hỏi lui đều là vấn đề này, cô rũ mắt: “Anh thật sự muốn biết?”
Dừng lại, cô ngước mắt nhìn anh, giọng ôn hòa: “Được, tôi có thể nói cho anh người đàn ông đó là ai, nhưng anh phải trả lời tôi một câu hỏi trước.”
Ánh mắt Long Tư Hạo hơi trầm xuống, khóa chặt khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, môi mỏng mím chặt: “Em hỏi đi.”
“Năm năm trước, lần cuối cùng chúng ta gặp mặt là ở đâu? Nếu như anh trả lời đúng, tôi liền nói cho anh con gái là của ai.” Lê Hiểu Mạn nhìn anh chằm chằm, trong lòng mang theo mong đợi, nếu anh có thể trả lời đúng, chứng tỏ anh còn ấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557140/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.