Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sau đó, cô bị bắt đi theo Hàn Cẩn Hi bay đến đảo đánh cá.
Cô buổi sáng rời đi, Long Tư Hạo ngủ thẳng đến trưa mới tỉnh lại.
Anh mở mắt ra, xoa mi tâm phát đau, xốc chăn lên, đang muốn đứng dậy, lại phát hiện bên cạnh mình có một cô gái trần trụi xa lạ.
Gương mặt người nọ xa lạ, trên cổ có mấy dấu hôn.
Sao lại có người khác nằm cạnh anh được.
Anh cố gắng nghĩ đến chuyện tối qua, lại không nhớ nổi tối qua đã xảy ra chuyện gì, vậy mà anh lại quên không còn một mẩu.
Đôi mắt hẹp dài của anh nhìn chằm chằm cô gái xa lạ bên cạnh, ánh mắt hung ác nham hiểm khiến người ta sợ hãi.
Buồn bực, anh bỗng đưa tay bóp cổ cô ta.
Cô gái xa lạ bị bóp cổ không thoử nổi mà tỉnh lại.
Cô nhíu chặt mày, sắc mặt đỏ lên, há to miệng cố gắng muốn hô hấp, ánh mắt hoảng sợ đối diện với ánh mắt âm lệ khiến người ta sợ hãi của Long Tư Hạo, kinh hoảng hô: “Anh... Anh là ai? Anh... Anh làm gì thế? Thả... Thả... tôi... ra...”
Khóe miệng cô gái nọ chảy máu, thanh âm càng ngày càng suy yếu.
Long Tư Hạo càng bóp chặt cổ cô, ánh mắt hung ác nham hiểm vô tình nhìn cô, đôi mắt u trầm mâu lóe ra sát ý nồng đậm, giọng nói lạnh như băng: “Cô là ai? Vì sao nằm ở đây?”
“Tôi... Tôi không... biết...” Cô gái xa lạ còn chưa dứt lời, đã bị bóp đến hôn mê.
Thấy thế, Long Tư Hạo ánh mắt lạnh lẽo, tóm cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557112/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.