Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Mà ở phòng khách Lê Văn Bác đang nhìn, thấy cô đi ra tới cửa phòng, liền giữ cô lại.
“Mạn Mạn, em muốn đi đâu?” Mày anh nhíu lại, hai tròng mắt tràn đầy lo lắng và đau lòng nhìn cô.
Ánh mắt Lê Hiểu Mạn có chút dại ra, xoay người nhìn Lê Văn Bác, đột nhiên nắm bàn tay to của anh, ngữ khí khẩn cầu: “Anh Văn Bác, em muốn đi xem con gái, mang em đi được không?”
“Mạn Mạn....” Lê Văn Bác cầm bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của cô, tay kia thì lau nước mắt, hai tròng mắt đau lòng không nguôi nhìn cô: “Mạn Mạn, em muốn đi đâu xem? Em biết Long Tư Hạo mang đi đâu sao?”
Lê Văn Bác nhìn cô rơi lệ không ngừng, tâm anh cũng giống như bị dao cắt, giờ phút này anh hận không thể bảo vệ cô tốt.
Cô tốt như vậy, thiện lương như vậy, tại sao Hoắc Vân Hy và Long Tư Hạo đều tổn thương cô?
Anh nghĩ đến chuyện cô gặp Long Tư Hạo, nhất định sẽ hạnh phúc, nhưng chính anh ấy lại tổn thương cô sâu sắc.
Chuyện của cô và Hoắc Vân Hy anh điều biết, nhưng anh tin tưởng cô, tin tưởng cô tuyệt đối sẽ không thương tổn đến đứa bé trong bụng cô.
Chuyện này có gì đó rất kì hoặc.
Anh đau lòng không thôi nhìn cô, thanh âm trong vắt ôn nhux ngữ khí mang theo thân thiết: “Mạn Mạn, ba anh nói rất đúng, bây giờ em còn trong tháng, không thể đi ra gió.”
“Không....” Lê Hiểu Mạn nâng mắt nhìn Lê Văn Bác, cố chấp lắc đầu, mắt rưng rưng: “Anh Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557100/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.