Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đứa bé trong lòng nhắm chặt mắt, làn da tím tái, mặt nhăn nhó, tóc ướt sũng dán sát vào da đầu, đầu và mặt đều rất nhỏ, còn không to bằng một nửa bàn tay anh.
Con vừa sinh ra, vẫn chưa nảy nở nên chưa thấy giống ai, nhưng nhìn khuôn mặt có thể thấy, sau này lớn lên nhất định sẽ là một đại mỹ nữ, chỉ tiếc nó không có cơ hội lớn lên nữa.
Nhìn đứa trẻ không có sự sống trong lòng, con mắt hẹp dài của Long Tư Hạo ngập tràn sự đau khổ, nước mắt rơi xuống gò má tuấn mĩ của anh.
Lòng… đau như bị dao cắt.
Anh run rẩy đưa tay, nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt đã lạnh lẽo, nghẹn ngào hỏi: “Nghiên Nghiên... Con mở mắt ra nhìn ba đi... Nghiên Nghiên... Con nhìn ba...”
Long Tư Hạo ôm chặt đứa trẻ không còn sự sống, khuôn mặt tuấn mỹ đầy nước mắt.
Anh vẫn ngóng trông đứa nhỏ này ra đời, từ lúc biết Lê Hiểu Mạn mang thai, anh đã vô cùng chờ mong, vì đây là đứa con đầu tiên của anh và Hiểu Mạn.
Trông chờ lâu như thế, cứ tưởng rằng đã được làm ba, tưởng rằng đã có người thừa hưởng dòng máu chung của anh và Hiểu Mạn.
Nhưng, tại sao ông trời lại muốn đoạt đi sinh mệnh của con gái anh? Tại sao lại tàn nhẫn như vậy?
Lạc Thụy thấy Long Tư Hạo ôm đứa trẻ vô cùng đau lòng thì nhíu mày, hai tròng mắt cũng đã ươn ướt: “Tổng giám đốc, anh... Anh hãy nén bi thương.”
Lăng Hàn Dạ cũng đi lên phía trước, sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557091/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.